Cầm chiếc nhẫn thủy tinh trên tay, trái tim Hằng nặng trĩu.
Lúc mang hóa đơn đến quầy hỏi, nghe người bán hàng xác nhận nhẫn kim cương trên hóa đơn là hàng thật, nhưng không phải là chiếc nhẫn chồng đã tặng mình đầu óc Hằng liền “ù” một cái, không biết làm gì cho đúng. Cô cảm thấy cuộc hôn nhân của mình có nguy cơ sụp đổ. Chính xác thì chồng cô đang che giấu điều gì mà lại làm chuyện không thể chấp nhận được như vậy?
Nhìn hai đứa con vô tội đang chơi đùa, Hằng uống một tách cà phê rồi từ từ sắp xếp lại suy nghĩ. Chồng lừa dối Hằng, đó rõ ràng là sự thật nhưng lý do là gì thì cô vẫn không muốn chia tay anh ta, không muốn cuộc hôn nhân này đổ vỡ. Hằng chỉ không hiểu nổi tại sao chồng lại làm như vậy. Nếu chồng đã không còn yêu Hằng và muốn rời đi, hai người chỉ cần nói chuyện với nhau, không cần thiết phải tặng nhẫn. Nhưng anh ta lại tặng nhẫn cho Hằng, điều này cho thấy anh ta không muốn chia tay, vẫn muốn duy trì mối quan hệ. Rất lâu trước đây, chồng Hằng từng hứa nhất định sẽ mua tặng cô một chiếc nhẫn kim cương, để bù đắp lại những thiếu thốn cô phải trả qua cùng anh những năm đầu sau kết hôn. Vậy mà, hiện tại chiếc nhẫn cô nhận được là hàng giả, trong khi hóa đơn mua hàng là thật. Chiếc nhẫn thật hiện đang nằm trên tay ai?
Trước khi làm bất cứ điều gì, Hằng luôn đánh giá cuộc hôn nhân của mình. Ví dụ như mối quan hệ của cô với chồng đang ở mức độ nào, bên cạnh đó là tình cảm của gia đình hai bên, vì vậy nếu làm thế này thì có đáng hay không?
Hằng và chồng có hai đứa con chung. Từ trước đến nay, chồng cô luôn rất để tâm đến gia đình. Hằng cho rằng dù ở bên ngoài có người quyến rũ chồng thì cũng chưa đến mức hoàn toàn kéo anh ta khỏi ngôi nhà này được. Hơn nữa, chồng Hằng lại là người rất có năng lực, tiền đồ vô lượng, ngay cả khi Hằng điều tra ra anh ta có phụ nữ bên ngoài, cô cũng sẽ không bao giờ ngu ngốc đòi ly hôn để chắp cánh cho anh ta đến với ả tình nhân kia.
Nếu cô mất bình tĩnh mà ly hôn, sẽ hủy hoại gia đình nhỏ này, cuộc sống bình yên của hai con cô, tương lai của riêng cô đều bị ảnh hưởng. Hằng rất thực tế, cô không còn ở độ tuổi thanh xuân mơn mởn, nên nếu ly hôn, sẽ rất khó tìm được ai như người chồng hiện tại. Rõ ràng, giữ chồng và giữ ngôi nhà này là lợi ích lớn nhất của Hằng. Vì vậy, những gì cô nên làm lúc này không phải là để ly hôn chồng mà là để loại bỏ những nguy hiểm có thể có bên ngoài.
Khi mục tiêu rõ ràng, Hằng bắt đầu hành động. Đầu tiên, Hằng quay lại cửa hàng nơi chồng cô mua nhẫn kim cương, yêu cầu được xem camera an ninh, xem chồng cô đi mua với ai. Điều đầu tiên nhận ra là chồng cô chỉ đi mua một mình.
Với người gần như không biết nhiều về các mối quan hệ của chồng như Hằng thì tìm một ả nhân tình nào đó, thực sự rất khó. Tuy nhiên, Hằng cũng có thể lờ mờ đoán được một số mối quan hệ có thể có. Thế nên ngày hôm sau, Hằng đến công ty của chồng, mua chuộc một nhân viên nhỏ của công ty, hỏi người phụ nữ thường xuyên tiếp xúc nhiều nhất với chồng cô là ai, người phụ nữ quan trọng nhất đối với chồng cô là ai. Sau đó, Hằng trực tiếp đi gặp người phụ nữ này.
Hằng lấy ra hóa đơn nhẫn kim cương và hỏi người phụ nữ: “Có phải cô đánh rơi hóa đơn này không?” Cô ấy nói không mua chiếc nhẫn kim cương nào cả. Hằng lại nói: “Chồng tôi đã mua tặng tôi một chiếc nhẫn kim cương. Chiếc nhẫn trên hóa đơn này là thật nhưng chiếc nhẫn tôi nhận được là giả. Tôi đang tìm xem ai mới là chủ nhân của chiếc nhẫn thật”. Người phụ nữ vội vã nói chồng Hằng không đưa chiếc nhẫn cho cô ấy, cô ấy không biết chiếc nhẫn nào cả.
Thế nhưng,ngày hôm sau, cô ấy lại xin nghỉ việc.
Buổi tối, chồng Hằng tức giận về nhà, nói cô mắc bệnh đa nghi quá nặng, khiến cấp dưới quan trọng của anh ta “chạy” mất dép. Lúc này, Hằng đặt tờ hóa đơn và chiếc nhẫn kim cương giả trước mặt chồng, bảo cô phải tìm chiếc nhẫn kim cương thật giờ đang đeo trên tay ai. Chồng Hằng nói: “Anh cũng chỉ muốn tiết kiệm tiền, không ngờ lại khiến em gây ra chuyện lớn như vậy. Khuấy động cả công ty của anh, đó là nơi cung cấp tiền cho em chi tiêu đấy. Được rồi, đơn giản là một chiếc nhẫn kim cương, em muốn thì anh mua cho em một cái, như vậy là ok đúng không?”
Hằng đáp: “Em không sợ công ty anh lụi bại, cũng không muốn anh mua một chiếc nhẫn kim cương. Khi chúng ta kết hôn, anh là một người nghèo, không đủ khả năng mua nhẫn kim cương, em cũng lấy anh làm chồng đó thôi. Lúc đó em không quan tâm anh nghèo, bây giờ cũng không quan tâm. Đơn giản là nếu anh phá sản, lại trở thành kẻ khốn cùng, thì em vẫn còn có anh. Đối với em, và con cái của chúng ta, anh quan trọng hơn nhiều so với công ty của anh. Em muốn anh, chứ không muốn công ty của anh. Nếu anh không muốn những chuyện vừa rồi xảy ra một lần nữa, sau này đừng lừa dối em. Em rất quan tâm đến anh. Công ty có thể không có nhưng anh nhất định không thể bị lấy đi bởi người khác. Em nói như vậy, anh đã hiểu chưa?”
Chuyện này làm cho chồng Hằng cuối cùng cũng biết cô lợi hại thế nào. Sau đó quả nhiên anh ta đã mua tặng cô một chiếc nhẫn kim cương thật, cũng quy củ về nhà đúng giờ mỗi ngày. Về phần chiếc nhẫn kim cương trên hóa đơn kia rốt cuộc cho ai, hiện Hằng thấy hài lòng với hiện tại nên không truy cứu nữa, chỉ cần chồng cô không dám “động tâm” lệch lạc nữa là được.