Buổi sáng 2 người đi bán cà cuống, đi ăn sáng rồi đi uống café. “Café hôm nay quá ngon. Em chưa được uống phin café nào ngon như hôm nay”. “Đắt gấp đôi ở các quán khác. Đây là café rum”. “Tại sao gọi là café rum?” “Vì người ta cho thêm rượu rum vào phin café. Rum thượng hảo hạng của Pháp, pha vào phin café thì café sẽ dậy mùi hơn, đậm đà hơn, uống hơi lâng lâng và phấn khích hơn. Tiệm café Rila ở Paris phát minh ra café rum từ thế kỷ thứ 19. Nó xuất hiện là lập tức nổi tiếng. Giới thượng lưu ở Paris nếu họ nói đi uống café thì có nghĩa là đến tiệm Rila. Anh đã đến tiệm này 1 lần rồi, đến 1 lần và nhớ mãi. Anh đến, vừa ngồi vào bàn thì lập tức một anh bồi lùn lạch bạch chạy ra và nói: “Tiệm chúng tôi rất hân hạnh được đón ngài. Ngài đang ngồi đúng bàn mà ngày xưa đại văn hào Victohuygo vẫn thường ngồi. Ông ấy thường đến đây vào mỗi buổi sáng, gọi 1 gói thuốc lá và 1 phin café. Trong khi chờ café tí tách nhỏ giọt, nhà văn mơ màng nhìn ra vườn Rila qua ô cửa sổ. Nhà văn của chúng ta không giàu đâu, luôn thiếu tiền tiêu. Một tối nhà văn từ phố về thấy một tên trộm đang lục lọi trong phòng mình. Nhà văn bật sáng đèn. Tên trộm quỳ lạy rối rít: “Xin ngài tha thứ! Quả thật là tôi không tìm thấy đồng nào”. “Ta lục tìm ban ngày còn chẳng thấy đồng nào, huống chi ngươi tìm ban đêm”. Nhà văn nói thế và tha cho tên trộm đi. Những khi không sẵn tiền túi để thanh toán tiền café, nhà văn của chúng ta thường ký nợ. Không phải ký vào sổ mà ký ngay trên mặt bàn”. Anh bồi lật tấm nỉ che bàn lên, để lộ vô số chữ ký của Victohuygo đen như kiến bò trên mặt bàn. Không chỉ Victohuygo ký nợ như thế mà nhiều nhân vật nổi tiếng của Paris ngày trước cũng thường ký nợ như thế. Và bây giờ những mặt bàn dày đặc chữ ký ấy trở thành tài sản vô giá của tiệm Rila. Café rum Rila là một đẳng cấp cao.
Bia tươi Effen cũng là một đẳng cấp cao ở Paris. Đến Paris mà không thăm tháp Effen thì coi như chưa đến Paris. Đến Effen mà không uống bia tươi thì coi như chưa đến Effen. Ở đây người ta rung chuông để báo rằng có bia tươi. Phải mua thật nhanh vì người ta chỉ bán có 2 tiếng thôi. Sau 2 tiếng mà còn thừa bia thì người ta đổ đi vì bia không còn tươi nữa. Tất nhiên là bia ngon tuyệt trần”.
(Còn nữa)