Một em bé bị tăng động giảm chú ý sẽ có những biểu hiện không giống với những bạn bè cùng trang lứa. Dù con có nỗ lực hoà nhập với bạn bè nhưng những suy nghĩ cùng hay động của con lại rất khác biệt. Cậu bé mắc chứng tăng động giảm chú ý (ADHD) trong đoạn phim hoạt hình có tên “Falling Letters” của nhà làm phim Thụy Điển Erik Rosenlund đã truyền tải thông điệp này một cách sâu sắc.
Theo Huffingtonpost, đoạn phim không lời kể về một ngày của một cậu bé bị chứng này, bắt đầu từ việc em xao nhãng trong lớp học, lúc ở nhà ăn của trường và khi em đứng đợi ở bến xe bus, chật vật tìm kiếm một người có thể đồng cảm và thấu hiểu mình. Điều đáng chú ý nhất chính là cái kết sâu sắc – khi cậu bé dường như rơi vào tuyệt vọng bởi luôn cảm thấy cô đơn và thất bại – thì người cha xuất hiện, dang rộng vòng tay ôm em vào lòng và đưa em về. Cái kết này cho thấy, sự hỗ trợ của bố mẹ hay người chăm sóc chính là động lực lớn lao và chiếc cầu nối giúp các bé tăng động giảm chú ý hòa mình vào cuộc sống như bao em bé khác.
Những đứa trẻ mắc bệnh này có nguy cơ mắc chứng mất ngủ, ngủ không yên giấc. Điều này có thể dẫn đến căng thẳng, lo lắng và ủ rũ. Một nghiên cứu năm 2006 đã phát hiện ra rằng những người mắc bệnh tăng động giảm chú ý có nhiều khả năng mắc chứng ngủ ngày và có các dấu hiệu đặc trưng của bệnh ngưng thở khi ngủ. Các nhà nghiên cứu tin rằng: bệnh ADHD, các vấn đề liên quan đến giấc ngủ và thiếu ngủ đều liên quan đến nhau.
Chính vì luôn mất tập trung, hiếu động nên trẻ mắc bệnh này không bao giờ có thể hoàn thiện việc của mình. Vì vậy trẻ rất dễ rơi vào tuyệt vọng, luôn cảm thấy bị cô lập và thất bại dưới những ánh nhìn khó chịu của mọi người, có thể cả chính cha mẹ mình với mác ”trẻ hư”.
Những dòng chữ trên giấy trong mắt đứa trẻ đang nhảy múa…
Con rất nỗ lực để tập giống như các bạn nhưng điều này thật quá khó khăn.
Những suy nghĩ và hành động của con luôn khác với mọi người.
Nhưng những đứa trẻ này lại có một khả năng nào đó rất đặc biệt, ví dụ như trí nhớ tốt, vẽ đẹp, khả năng học giỏi một môn nào đó…
Nhưng chúng cũng cảm thấy rất cô đơn.
Và điều cần nhất chính là vòng tay của bố mẹ.
Tăng động giảm chú ý là gì?
Tăng động giảm chú ý (Attention Deficit/Hyperactivity Disorder – ADHD) là rối loạn thường gặp ở trẻ và đang có xu hướng gia tăng trong thời gian gần đây.
Đặc tính nổi bật nhất của bệnh là trẻ thường gặp phải rất nhiều khó khăn trong việc điều chỉnh sự tập trung, khó kiểm soát những hành động thái quá, thường xuyên phấn khích, kích động,… Các rối loạn có thể gây hậu quả nặng nề đến học tập, làm việc và quan hệ xã hội của trẻ.
Đặc biệt, trong cuộc sống hiện đại bận rộn, việc thiếu sự quan tâm từ các bậc cha mẹ đã khiến tình trạng bệnh của trẻ có xu hướng phức tạp và trầm trọng hơn.
Do đó, khi trẻ có những dấu hiệu bị tăng động giảm chú ý, cha mẹ cần quan tâm nhiều hơn đến trẻ. Việc nhận biết và chẩn đoán bệnh sớm thông qua các dấu hiệu, kiên trì điều trị sẽ giúp trẻ cải thiện đáng kể tình trạng bệnh, sớm hòa nhập và làm chủ cuộc sống.
Một số biểu hiện của tăng động giảm chú ý
– Thường không thể chú ý kỹ lưỡng vào các chi tiết, hoặc phạm những lỗi do cẩu thả trong học tập, trong công việc hoặc trong các hoạt động khác.
– Thường khó khăn duy trì sự chú ý trong nhiệm vụ hoặc trong các hoạt động vui chơi.
– Thường có biểu hiện dường như không hề lắng nghe những gì người khác nói trực tiếp với trẻ.
– Thường không thể làm theo toàn bộ những chỉ dẫn hoặc không hoàn thành bài tập, công việc trong gia đình, những nhiệm vụ ở nơi làm việc (không phải vì hành vi chống đối hoặc không hiểu được các chỉ dẫn).
– Thường khó khăn trong cách tổ chức công việc và các hoạt động.
– Thường tránh né, không thích hoặc miễn cưỡng thực hiện các nhiệm vụ đòi hỏi phải duy trì những nỗ lực tinh thần (như làm bài tập ở trường hoặc ở nhà).
– Thường đánh mất những vật dụng cần thiết (như vở bài tập ở trường, bút chì, sách, đồ chơi và các dụng cụ khác).
– Thường dễ bị mất tập trung bởi những kích thích bên ngoài.
– Thường quên các hoạt động hàng ngày.
Một số những dấu hiệu nhận ra con đang mắc chứng tăng động giảm chú ý
– Cử động chân tay liên tục, không ngồi yên. Rời khỏi chỗ trong lớp hoặc hoặc trong các tình huống khác mà cần phải ngồi yên một chỗ.
– Thường xuyên chạy quanh hoặc leo trèo quá mức trong các tình huống mà điều đó là không thích hợp (ở thanh thiếu niên, có thể chỉ biểu hiện cảm giác bồn chồn).
– Thường khó khăn trong khi chơi hoặc gặp khó khăn trong các hoạt động yêu cầu giữ yên lặng.
– Thường hoạt động liên tục hoặc hoạt động như được “gắn động cơ”.
– Thường buột miệng nói câu trả lời trước khi các câu hỏi được đặt ra hoàn chỉnh.
– Thường không thể chờ đợi theo hàng hoặc chờ đến lượt trong các trò chơi lần lượt hoặc trong các tình huống sinh hoạt nhóm.
– Thường ngắt lời hoặc xâm phạm vào vấn đề của người khác (Ví dụ: Xen vào cuộc nói chuyện của người khác hoặc các trò chơi của trẻ khác).
Khi trẻ có những dấu hiệu bệnh như trên, ba mẹ cần đưa trẻ đi khám ngay. Biểu hiện của bé nếu ở mức rối loạn nhẹ, thì có thể chưa cần dùng đến thuốc mà chỉ cần dùng các biện pháp tâm lý, do đó, sẽ tốt hơn rất nhiều cho sức khỏe của trẻ.
Theo Phụ nữ Việt Nam