Mẹ chồng bảo tôi xin cho chú út đến công ty của bố mình làm việc, tôi đáp 1 câu khiến bà cứng họng

Xem bài viết

Đa phần con người sẽ nói tiền là toàn năng, không có tiền thì đừng hòng làm được việc gì ra hồn. Mẹ chồng Minh là một người cực coi trọng chuyện tiền bạc. Cả đời bà đều tính toán chuyện tiền nong, tìm mọi cách để có tiền, tóm lại bà sẽ không bao giờ để cho bản thân rơi vào tình cảnh “một xu cũng không có”.

Minh và chồng quen nhau trong công ty của bố Minh. Lúc ấy, hai người vẫn còn là sinh viên Đại học. Sáng hôm đó, anh đến công ty phỏng vấn. Biết công ty này đến vòng phỏng vấn cũng khó mà vượt qua, yêu cầu cũng rất cao, quản lý rất nghiêm ngặt, anh đã rất lo lắng ngồi trong phòng chờ. Minh thầy người con trai này trông hiền lành, lịch sự, lại còn đẹp trai, bộ dạng thì như ngồi trên đống lửa, trông có phần đáng yêu, hơn nữa tuổi tác cũng tương đương nên chủ động tới nói chuyện.

Minh chào hỏi, anh lịch sự chào đáp lại, sau đó không nói thêm bất cứ điều gì nữa. Minh hỏi anh có lo lắng không. Anh lại hỏi ngược cô câu tương tự. Minh mỉm cười, nói: “Không cần phải ăn nói thận trọng quá. Hãy thể hiện bản thân nhiều hơn, như vậy sẽ ổn. Tôi tin anh sẽ làm được”. Minh nói xong, anh nghi hoặc nhìn cô, hỏi cô là người đến phỏng vấn hay nhân viên ở đây. Minh đáp: “Sau này anh sẽ biết. Nếu có duyên ắt sẽ gặp lại”.

Sau đó, Minh và chồng cùng vào công ty bố cô làm việc, nhưng anh không biết cô chính là con của ông chủ. Mỗi ngày cô đều chủ động đến tìm anh để nói chuyện, hai người dần trở thành bạn bè, thường trò chuyện và ăn tối với nhau. Ở chung lâu có tình cảm, hơn nữa anh đẹp trai lại chính trực, còn rất có trách nhiệm, cảm giác là loại người cô thích liền chủ động thổ lộ. Anh cũng không che giấu được cảm xúc chân thật trong lòng mình nên rất hạnh phúc chấp nhận cô.

Một năm sau, hai người bàn chuyện kết hôn. Khi đó anh mới biết thân phận thực sự của cô mà ngạc nhiên đến mức trợn mắt há mồm, cô thì cười bẽn lẽn. Mẹ chồng biết chuyện, đối xử rất tốt với Minh, coi cô như con gái, nhiệt liệt đồng tình cho họ kết hôn. Bố mẹ Minh thì tin vào tầm nhìn của cô, cũng tin rằng hai người đến với nhau sẽ hạnh phúc nên không ngại chi tiền tổ chức một đám cưới linh đình cho con gái.

Nhưng điều Minh có chút không vui là mẹ chồng một xu cũng không chịu chi cho đám cưới. Bà nói nhà không có tiền, tất cả tiền bạc trong gia đình đều đã bị chú út (em trai chồng) tiêu sạch. Lúc ấy nhà Minh cũng không so đo tính toán và không nói gì thêm.

Sau kết hôn, vợ chồng Minh sống trong ngôi nhà bố mẹ cô mua cho. Cuộc sống nói chung hạnh phúc. Kết hôn gần một năm, Minh mang thai, mẹ chồng chủ động muốn tới nhà chăm sóc con dâu. Minh vốn không muốn nhưng bà cứ khăng khăng nên cô đành đồng ý. Sau khi đến nhà, mẹ chồng chăm sóc Minh thì ít mà hưởng thụ thì nhiều. Bà mỗi ngày không làm gì, suốt ngày ở bên Minh than vãn chú út vẫn chưa tìm được một công việc, muốn cô cho em chồng một chân trong công ty bố cô, để chú ấy có cuộc sống tốt hơn.

Mẹ chồng bảo tôi xin cho chú út đến công ty của bố mình làm việc, tôi đáp 1 câu khiến bà cứng họng - Ảnh 2.

Chú út không học cấp 3 mà lăn lộn ngoài xã hội, suốt ngày không làm việc đàng hoàng, vô công rồi nghề, thường xuyên gây họa mất tiền. Người như vậy Minh nào dám tùy tiện giới thiệu công việc nên cự tuyệt mẹ chồng. Lúc ấy, mẹ chồng tuy mất hứng nhưng cũng không hết hy vọng.

Một buổi chiều, mẹ chồng mua rất nhiều món ăn, nấu cho Minh một bữa ngon. Từ ngày mẹ chồng đến nhà, Minh rất ít khi thấy bà vào bếp nên hẳn là có chuyện gì đó. Quả nhiên mẹ chồng lại nói chuyện để chú út đến công ty của bố Minh làm việc. Minh tiếp tục từ chối nói: “Đừng nói bố con sẽ không đồng ý, con cũng không thể chấp nhận cho chú út vào công ty”. Mẹ chồng nghe xong liền đứng bật dậy, hét lên với Minh: “Con gả vào nhà chúng ta thì sống là người của nhà chúng ta, chết cũng là quỷ nhà chúng ta. Hiện tại vì nhà chúng ta làm một chút việc nhỏ cũng không muốn, vậy nói xem con còn có ích lợi gì?” Minh mỉm cười, đáp: “Con chỉ là con dâu của mẹ, không phải là thần tài. Chuyện gì có thể giúp, con sẽ không từ chối, nhưng nếu không thể giúp, con sẽ nói là không làm được. Việc công, việc tư nên rõ ràng”.

Mẹ chồng tức giận đến không chịu nổi, trực tiếp nói sẽ để chồng ly hôn với Minh. Minh nghĩ nếu chồng theo mẹ anh mà nói cô không đúng, cô cũng nhận sai, nhưng ly hôn là không thể.

***

Trên thực tế, những điều Minh làm không sai. Đứng trên lập trường của người tuyển dụng, khả năng làm việc của chú út là gần như không thể. Dù sao Minh cũng không thể vì tình riêng mà làm ảnh hưởng đến công ty của bố cô. Mà dù em chồng làm việc ở đâu, khả năng cao cũng sẽ chỉ gây tổn hại cho người khác. Thiết nghĩ, việc giao tiếp với mẹ chồng là rất khó, Minh hãy thử nói chuyện với chồng trước, phân tích rõ ràng để anh hiểu. Trước tiên chú út phải cải tạo bản thân, thay đổi tâm tính, may ra mới có cơ hội được người khác tuyển dụng. Ai cũng nên tự nỗ lực để kiếm được một công việc. Vợ chồng Minh đừng vì người khác mà ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân đang hạnh phúc của mình!