Tôi xăm tin nhắn mẹ gửi lên tay

Xem bài viết

Tôi xăm tin nhắn mẹ gửi lên tay - Ảnh 1.

Bố mẹ tôi không hay thể hiện tình cảm qua lời nói, đặc biệt là mẹ. Bà rất thực tế, đôi khi hơi “thô” nhưng rất thật.

Dạo trước, tôi phải chuẩn bị giấy tờ cho việc du học. Ban đầu, mẹ cũng tỏ ra bình thường lắm, hỏi han mọi người để giúp tôi sắp xếp cho nhanh. Nhưng rồi, tôi bất ngờ khi lần đầu nhận được tin nhắn xúc động từ mẹ.

“Mẹ thực sự không bao giờ muốn xa con. Học xong đi làm ở gần, có mẹ có con, nghe mẹ nhé”.

Tôi đọc tin nhắn mà không kìm được nước mắt. Tôi biết, mẹ thuộc tuýp người thích hành động hơn lời nói. Ví dụ như có hôm đi học, sờ tới balo đã thấy mẹ để sẵn băng vệ sinh và thuốc vì biết tôi tới tháng, hay khi mẹ cố chuẩn bị món tôi thích, nhét thêm áo mưa, dặn tôi ăn, uống thuốc…

Những điều đó cũng rất đáng quý, nhưng việc mẹ không nói ra khiến những năm tháng tuổi teen nhạy cảm của tôi có phần tủi thân và khó chịu, có lúc dẫn tới cãi vã giữa hai mẹ con. Tin nhắn này đã chấm dứt hoàn toàn điều đó.

Sau đó dần quen, mẹ gửi nhiều tin nhắn tình cảm hơn cho tôi. Đáp lại, tôi cũng thường xuyên nhắn nhớ mẹ, yêu mẹ, để mẹ dần dần thấy rằng những lời như vậy là “bình thường” và dễ làm lắm. Ngay cả lúc gọi điện thoại, tôi cũng cố bày tỏ tình cảm để mẹ có thể làm quen. Những lúc như vậy, trông mẹ “đứng hình” mấy giây mà dễ thương tợn.

Tôi còn xăm tin nhắn ấm áp nọ của mẹ lên tay và nó trở thành hình xăm tôi yêu thích nhất.

Tôi từng được nghe một câu nói đại loại như thế này, và nó đã thay đổi hoàn toàn cách tôi đối xử với bố mẹ: Hãy yêu bố mẹ mình nhiều hơn, vì họ cũng giống như chúng ta, không ai hoàn hảo cả và bố mẹ cũng đang học cách trưởng thành hơn.

(Tú Anh, Hà Nam)