“Những ngày sau khi bị bắt, Hổ ít nói, hỏi gì khai đó, và bày tỏ hối hận. Anh ta hay giật mình, cúi mặt xin đừng nhắc tên chị và cháu gái, buộc cán bộ điều tra phải liên tục áp dụng biện pháp tâm lý động viên, tránh việc tự vẫn”, Đại tá Nguyễn Viết Định – nguyên Phó Giám đốc Công an Khánh Hòa nói về hung thủ sát hại mẹ con chị ruột để cướp tài sản 27 năm về trước.
Phạm Đình Hổ (SN 1973) sinh ra trong gia đình bần nông, đông con ở thôn Suối Cát, xã Suối Hiệp, huyện Diên Khánh. Là con út, được người nhà chiều chuộng, Hổ sớm bỏ học, thường tụ tập những thanh niên hư hỏng ăn nhậu và mê đánh bạc.
Khi hết tiền, hắn lại tìm tới chị N. (35 tuổi) buôn bán tạp hóa và cho vay nặng lãi để xin tiền. Thương em, người chị thường cho tiền, song khi biết em út đổ tiền vào cờ bạc, nên dừng lại. Khi nào có việc cần, chị này nhờ Hổ giúp thì đưa tiền gọi là công lao động.
Túng thiếu sau những cuộc nhậu với nhóm bạn và đánh bạc, Hổ đã lên kế hoạch trộm chiếc Honda 67 có giá trị của anh trai. Hắn chờ người anh đi vắng, rồi nói với chị dâu rằng, cho mượn xe chở hàng cho chị N. Tin lời, chị dâu giao xe cho Hổ, gã liền mang đi bán lấy 8,5 chỉ vàng, mang đến sòng bạc chơi và thua sạch. Phát hiện sự việc, người anh tố giác. Năm 20 tuổi, Hổ bị tuyên án 18 tháng tù, thụ án ở trại giam A2 Khánh Hòa.
Hôm 27/10/1995, tại Khánh Hòa mưa gió. Hổ lợi dụng quản giáo đi kiểm tra phạm nhận, liền đột nhập vào phòng cán bộ trại giam lấy trộm 5 triệu đồng (tương đương 2 lượng vàng) rồi vượt ngục.
Trong hồ sơ, trốn khỏi được trại giam, hắn đón xe khách ra bến xe liên tỉnh ở TP Quy Nhơn (Bình Định). Có tiền, gã thuê khách sạn ngủ qua đêm. Vốn mê cờ bạc, kẻ vượt ngục dò hỏi thì biết sòng bạc liền tìm tới, nhưng chưa đầy hai giờ đã thua sạch tiền. Không tiền, Hổ làm đủ việc kiếm sống và đánh bạc.
Trời miền Trung tháng 10, mưa và lạnh, anh ta co ro mọi ngóc ngách khi đêm xuống, song vài hôm thì không chịu được, hắn lại lần mò về quê.
Thấy Hổ, người mẹ không đành đuổi đi, mà đưa con trai tới gốc cây sung – cạnh bờ suối cách nhà vài trăm mét để ẩn náu. Mỗi ngày, bà mang thức ăn tới. Kẻ vượt ngục không ra ngoài, trừ ban đêm.
Không lâu sau, người mẹ thấy cảnh sát tìm tới nên đưa con vào huyện Bắc Bình, tỉnh Bình Thuận, nhờ người quen sắp xếp công việc giúp. Tại đây, Hổ chăn vịt, rồi sau đó xin làm công nhân cho một người dân ở Sông Lũy, xã vùng núi huyện Bắc Bình – mục đích có việc làm mà cũng dễ giấu việc bản thân đang bị truy nã vì vượt ngục.
Ở đây, nhờ vào tài ăn nói, khuôn mặt điển trai, Hổ lân la rồi có tình cảm với em gái chủ vườn. Tuy nhiên, khi gia đình bên vợ sắp cưới bàn chuyện hôn nhân, người này lo sợ bị lộ thân phận, nên tìm đủ lý do từ chối. Gã bảo, người thân ở huyện Long Khánh, Đồng Nai đang bận việc, nên chưa gặp được. Thế nhưng, lời nói dối của “con rể tương lai” không đáng tin, khiến họ hoài nghi.
Lúc này, Hổ dụ anh “vợ” về Đồng Nai để nói chuyện với người lớn. Chưa tới nơi, người này bận việc trở về. Còn Hổ lấy 30.000 đồng đón xe về quê Khánh Hòa, rồi vào gốc cây sung ngủ.
Khoảng 1h ngày 22/5/1994, trời lạnh, xung quanh không bóng người. Hổ đói bụng, đã tìm tới tiệm tạp hóa của chị gái là chị N. gõ cửa. Nhận ra em trai, người chị mở cửa hông ra gặp. Nghe cậu em xin tiền, chị liền từ chối, bảo vào trong nhà ngủ, vì hiện không có sẵn tiền.
Tuy nhiên, Hổ cho rằng người chị xem thường mình, lấy cớ không có tiền để từ chối nên lớn tiếng la mắng. Khi người phụ nữ vừa quay lưng, hắn lao tới khống chế, giật áo siết cổ, dù nạn nhân cố vùng vẫy. Khi thấy chị N. không còn phản kháng, tên này lục lọi tài sản thì nghe tiếng đứa cháu gái 9 tháng tuổi khóc vì đói sữa. Sợ bị phát hiện, kẻ thủ ác liền bồng đưa cháu tới mương nước cách đó chừng 100m, dìm xuống cho tới chết.
Trở lại vào nhà, Hổ lục lấy 700.000 đồng trong hộc chứa tiền. Thấy chị nằm bất động giữa nền đất, gã kiểm tra xem đã tử vong chưa, rồi giật sợi dây chuyền vàng trên cổ. Trước khi rời đi, hắn mở tủ lấy bao thuốc Jet, hút liên tiếp hai điếu rồi cắn nát phần đầu lọc như thói quen. Trong đêm, kẻ thủ ác lấy thêm quần áo mặc vào rồi lấy xe máy của nạn nhân, phóng ra quốc lộ tẩu thoát.
Sau đó, Hổ bán sợi dây chuyền làm lộ phí, chạy vào TP.HCM trốn. Tại Bến xe miền Đông, hắn đánh bạc thua, nên bị siết chiếc xe máy.
Ngoài ra, Hổ khai từ khi gây án, hắn ta luôn sống trong tâm trạng sợ hãi, hình bóng người chị và cháu ám ảnh. Từ lời nói, hành động và cả cảnh người chị nằm gục trên nền đất, đứa cháu khóc vì đói sữa khiến hắn không thôi suy nghĩ, thức trắng nhiều đêm, không thể nhắm mắt, ám ảnh về tội lỗi nên đánh liều về quê, thắp nén nhang cho chị và cháu.
Sáng đó, Công an Khánh Hòa nhận tin đã tổ chức khám nghiệm, truy lùng kẻ gây án. Sau 10 ngày, Hổ bị bắt giữ và sau đó bị nhận mức án tử hình. “Đây là một sự việc quá sức tưởng tượng. Vụ án không chỉ gây đau thương cho người nhà nạn nhân”, Đại tá Nguyễn Viết Định nói và cho rằng, để ngăn chặn những vụ án như trên, công tác phòng ngừa vô cùng quan trọng chứ không phải đến khi tội phạm xảy ra rồi mới lo xử lý hậu quả.