Tôi và anh vừa hoàn tất các công đoạn trang trí cho cửa hàng quần áo của riêng mình trên một con phố ở quận Thanh Xuân, Hà Nội. Chúng tôi sẽ khai trương vào đúng dịp Giáng sinh 2022.
Đây là những thành quả đầu tiên sau 6 năm với 5 lần khởi nghiệp thất bại của chúng tôi.
Tôi và anh quen nhau khi là sinh viên năm nhất. Chúng tôi xuất phát với hoàn cảnh giống nhau, bố mẹ đều ở quê, gửi gắm con lên Hà Nội học tập. Biết nhà không có điều kiện, chúng tôi tự động viên nhau cố gắng vừa làm vừa học để có tiền trang trải ở thủ đô.
Tôi từng chạy bàn ở quán cà phê gần trường, trong khi anh làm việc tại một tiệm photocopy cách đó không xa. Sau vài tháng dành dụm, tôi và anh quyết định dùng số vốn ít ỏi của mình để nhập tất về bán.
Thời điểm đó, tôi và bạn trai đều mù mờ trong việc tìm nguồn hàng giá tốt, chất lượng ổn định. Thay vì nhập trực tiếp hàng Quảng Châu, Trung Quốc, chúng tôi mua qua người bán trung gian với số tiền đã bị đội lên nhiều lần.
Tất bán đắt mới có chút lời, nhưng giá cao quá thì không ai mua. Thời điểm đó, tôi cũng chỉ biết chụp ảnh, đăng bài trên trang cá nhân, khách chủ yếu là bạn đại học ủng hộ.
Tất nhiên, chúng tôi thất bại và không thể hoàn vốn. Từ cái sai cũ, cả hai bắt đầu tìm nhập hàng trực tiếp từ nước ngoài. Tuy nhiên, việc thiếu vốn, không dám nhập hàng sẵn, để khách phải đợi chờ từ 10-15 ngày cũng khiến công việc kinh doanh của chúng tôi dậm chân tại chỗ.
Tôi chuyển sang kinh doanh đồ secondhand vì nghĩ vốn ít, lời nhiều. Nhưng thú thật, tôi khó tìm được người mua vì các khu chợ đồ cũ như Đông Tác, Hàng Da đã quá đa dạng mẫu mã, giá thành lại rẻ hơn rất nhiều.
Đỉnh điểm là những lần chúng tôi qua Thái Lan đánh hàng. Tôi nhớ rõ khoảng năm 2017, bán hàng xách tay từ Thái Lan rất được ưa chuộng tại Việt Nam. Đó chủ yếu chỉ là quần áo, giày dép với mẫu mã mới lạ trong những khu chợ ở Bangkok. Nhưng không phải ai cũng đủ sức để duy trì khi tính cạnh tranh giữa những người bán quá cao.
Cứ lần lượt như vậy, những năm tháng đại học, tôi và anh đã cùng nhau khởi nghiệp kinh doanh thất bại đến 5 lần.
Tuy nhiên, điều khiến tôi tự hào nhất chính là cả hai chưa bao giờ từ bỏ ý chí và bỏ rơi nhau. Tôi và anh đi qua những ngày tháng khó khăn nhất, khi 2 đứa dồn toàn bộ tiền bạc để nhập hàng, khi tôi òa khóc vì thấy quá khó khăn, khi anh nhẫn nại và cố lo toan mọi thứ.
Sau khi tốt nghiệp, tôi và bạn trai mình tìm được công việc ổn định hơn. Tuy nhiên, cả hai vẫn phải tìm cách giải quyết hàng tồn đang chất đầy tại nhà mình. Chúng tôi tranh thủ sáng làm văn phòng, tối lại phải tập tành livestream. Anh cũng phải chụp ảnh sản phẩm, đăng tải lên sàn thương mại bán thêm…
Có lẽ, thời điểm này là lúc sự cố gắng của chúng tôi được đền đáp. Do có công việc chính, tôi và anh đã đỡ áp lực hơn khi chỉ xem kinh doanh như nghề tay trái. Dần dần, chúng tôi có thời gian để học được nhiều thứ, có nhiều kinh nghiệm, vốn liếng hơn. Tôi chủ động nhập thêm đồ theo xu hướng mùa để phục vụ nhu cầu của khách hàng.
Đến giữa năm nay, chúng tôi đã dành dụm được một số tiền đủ để mở một cửa hàng nhỏ. Có được ngày hôm nay, tôi luôn thầm cảm ơn vì mình đã có một người bạn đồng hành trên chặng đường khó khăn đó.
Thái Phương (26 tuổi, quận Thanh Xuân, Hà Nội)