Chị Thanh Tâm kính mến!
Con trai tôi vừa ra trường được hai năm và cũng mới đi làm được vài tháng. Vợ chồng tôi chỉ có mình con nên bao hy vọng đều gửi gắm hết vào con. Từ ngày con có công việc ổn định, tôi chỉ mong đến ngày con thông báo có người yêu, dẫn về ra mắt là kiểu gì vợ chồng tôi cũng gật đầu. Thời gian ngắn sau đó là chúng tôi được bế cháu rồi.
Mơ ước của vợ chồng tôi giản dị vậy thôi, suốt mấy năm đại học con cũng chưa bao giờ dẫn bạn gái về nhà chơi, vậy mà vợ chồng tôi còn nghĩ đến cả việc được ôm cháu trong vòng tay. Không biết có phải vì mẹ hay đùa và giục có bạn gái đi không mà mới đây con dẫn một cô gái về nhà, giới thiệu “Đây là Thụy người yêu của con!”.
Vợ chồng tôi đều ngỡ ngàng vì cô gái nhìn có vẻ đứng tuổi và già dặn hơn con trai tôi rất nhiều. Lúc trò chuyện, chúng tôi càng tá hỏa vì chẳng những Thụy hơn con trai tôi một giáp, lại còn có con trai riêng đã 3 tuổi. Vì muốn giữ thể diện cho con nên dù rất sốc, vợ chồng tôi vẫn cố tỏ ra bình tĩnh ngồi ăn hết bữa cơm.
Tôi cũng thấy đỡ căng thẳng khi nhìn Thụy chăm sóc con trai tôi, gắp đồ ăn, chấm mồ hôi… Không nói dối chị, khi thấy cảnh đó, tôi cảm thấy có niềm vui len nhẹ vào lòng vì điều đó chứng tỏ Thụy thực lòng quan tâm đến con trai tôi.
Khi Thụy ra về, tôi hỏi thì con trai tôi bảo cũng gặp nhiều cô gái trẻ trung, xinh đẹp nhưng không thấy rung động như khi gặp Thụy. Tôi phân tích cho con khoảng cách tuổi tác nhiều như vậy sẽ khó khăn thế nào nhưng con khẳng định chắc như đinh đóng cột: “Mẹ chê Thụy điều gì? Cô ấy đẹp, có việc làm thu nhập cao và quan trọng là bọn con thật lòng yêu nhau!”, “Con nghĩ trong hôn nhân, cảm xúc quan trọng hơn mọi thứ khác. Thế nên chẳng có lý do gì để mẹ phản đối bọn con ở bên nhau đâu!”…
Tôi khá ngỡ ngàng khi nghe con nói. Rõ ràng những gì con nói thể hiện chính kiến của một chàng trai đã trưởng thành, chứ không phải cậu con trai bé bỏng chưa hiểu chuyện như tôi vẫn nghĩ. Con còn nói, ở bên Thụy – một người phụ nữ trưởng thành – con cảm thấy bình yên, không phải nơm nớp lo đoán ý hay giận hờn vu vơ, nhõng nhẽo đòi hỏi nọ kia… như khi ở bên các cô gái trẻ.
Chồng tôi thì nhất mực không đồng ý và tuyên bố với con: “Nếu mày vẫn tiếp tục mối quan hệ với nó thì không có bố con gì hết!”. Còn tôi, sau cuộc nói chuyện với con, tôi không còn nghĩ đến chuyện “phá đám” như lúc mới tiếp xúc với Thụy nữa. Tôi cũng đã nghĩ một khi đã yêu thì trăm chỗ lệch con sẽ kê cho bằng nên nếu tìm cách “phá” sẽ chỉ đẩy con ra xa gia đình mà thôi.
Tôi muốn có thêm thời gian để hiểu Thụy hơn và muốn thấy cô gái đó đến với con tôi vì tình cảm chân thành, chứ không phải vì chạy theo trào lưu yêu “phi công” như mọi người vẫn nói… Thực ra, khi yêu con trai tôi, chắc chắn Thụy cũng phải bước qua rất nhiều điều tiếng, chứ không phải chỉ có niềm vui.
Theo chị, tôi quyết định như vậy có đúng không? Là một người mẹ, chắc chắn tôi nên ủng hộ con mình, phải không chị?
Vũ Thúy Hà (Ninh Bình)
Chị Thúy Hà thân mến!
Thật mừng vì chị đã chứng tỏ mình là bà mẹ khá hiện đại và có suy nghĩ… thoáng. Không phải bà mẹ nào cũng có thể dễ dàng ủng hộ con trai yêu cô gái đã qua một lần đò, có con riêng. Nhưng chị đã hiểu được tình yêu không phân biệt tuổi tác và quan trọng là con chị đã tìm được người đồng hành đáng tin cậy. Giờ chị chỉ cần tận mắt chứng kiến điều đó để có thể thoải mái ủng hộ con.
Con trai chị cũng là một chàng trai tuyệt vời, chắc chắn cháu được nuôi dạy rất tốt nên mới có suy nghĩ chín chắn như vậy khi mới ngoài hai mươi tuổi. Chị cũng có cái nhìn cảm thông với bạn gái của con, chứ không có thành kiến về chuyện hơn tuổi, có con riêng…
Thế nên, chị hãy vững tâm với quyết định của mình. Tin rằng khi biết, các con yêu nhau chân thành, chồng chị cũng sẽ thay đổi quan điểm vì nhìn các con hạnh phúc thì chắc chắn không ông bố nào còn muốn “cản phá” nữa.