Không thể phủ nhận rằng ngoài đời luôn tồn tại những người ích kỷ. Đối với bất kỳ ai, gặp phải người như vậy là “thảm họa”. Bởi vậy trước khi kết hôn, chúng ta nên tìm hiểu kỹ tính cách của đối phương, xem họ là người như thế nào, tránh để rơi vào cuộc hôn nhân vụ lợi.
Khi Tiểu Bình và Phan Giang kết hôn, họ mới yêu nhau chưa đầy một năm. Tiểu Bình là người chuộng hình thức, vì vậy khi nhìn thấy Phan Giang đẹp trai, cô như người lơ lửng trên mây.
Sau đó, Phan Giang chủ động cầu hôn Tiểu Bình và cả hai bước vào hôn nhân suôn sẻ. Tiểu Bình đã tự hạ mình hết mức để được gả cho Phan Giang, ngay cả tiền hồi môn từ nhà trai cô cũng không đòi hỏi nhiều, tự “hạ giá” bản thân gấp 5 lần so với tục lệ địa phương.
Rồi khi gia đình Phan Giang không đủ tiền mua một ngôi nhà mới, Tiểu Bình đã đến gặp bố mẹ mình mà khóc lóc. Cuối cùng, bố mẹ Tiểu Bình mua một căn nhà cũ hai phòng ngủ cho vợ chồng con gái bằng tiền của họ, gia đình Phan Giang thêm vào một ít mua đồ nội thất nhưng đến ở chung và thêm tên của họ vào sổ nhà.
Tiểu Bình nghĩ rằng mình hào phóng như vậy, cư xử thỏa hiệp và nhượng bộ như vậy, chắc chắn sẽ có được tấm chân tình của Phan Giang. Điều cô không ngờ là kể từ khi họ kết hôn, Phan Giang luôn coi thường cô, cho rằng cô rẻ tiền.
Có thể cưới Tiểu Bình quá dễ dàng, có thể lấy tiền của gia đình Tiểu Bình quá dễ dàng, không chỉ Phan Giang mà cả cha mẹ anh ta đều coi Tiểu Bình như một cái máy ATM, và thường xuyên tìm nhiều lý do để Tiểu Bình về nhà bố mẹ đẻ xin tiền.
Lúc đầu Tiểu Bình rất nghe lời. Chồng cứ nhờ xin bố mẹ tiền là cô ngoan ngoãn đi đến chỗ bố mẹ để xin, lúc thì xin tiền cho chồng làm ăn, lúc lại mua xe, rồi mua thêm từ cái TV, máy giặt cũng đến xin bố mẹ tiền. Những gì chồng yêu cầu làm, cô đều ngoan ngoãn làm theo. Cho đến một lần, mẹ của Tiểu Bình nổi giận, bà mất bình tĩnh nhìn Tiểu Bình: “Bố và mẹ đều như nhau, chỉ muốn con sống một cuộc sống hạnh phúc, nhưng con lại như thế này, vắt khô kiệt bố mẹ sao?”.
Sau đó bố của Tiểu Bình kiên nhẫn phân tích cho con gái: “Tiểu Bình, không phải mẹ muốn giận con, nhưng con hãy nghĩ lại xem, từ khi con kết hôn, Phan Giang và bố mẹ cậu ấy đã làm gì? Khi con gặp khó khăn, chỉ bố mẹ giúp con; con mang thai và ở cữ, chỉ mẹ đến chăm sóc con. Họ có làm gì không?”.
Câu nói của bố mẹ khiến Tiểu Bình chợt tỉnh. Sau khi trở về, cô suy nghĩ rất nhiều. Đúng vậy, bao nhiêu năm hôn nhân, cô đã dùng tiền của bố mẹ để mang cho nhà chồng, chưa bao giờ từ chối yêu cầu của Phan Giang. Trong lòng cô bỗng nhiên cảm thấy có lỗi với bố mẹ, thầm quyết định sẽ không bao giờ làm phiền bố mẹ nữa.
Tuy rằng Tiểu Bình đã tỉnh nhưng Phan Giang không từ bỏ suy nghĩ của mình, thậm chí còn cho rằng vợ anh ta rất dễ lừa, rất ngốc.
Hôm đó, Phan Giang đưa Tiểu Bình đi ăn một bữa thịnh soạn, rồi nói với Tiểu Bình: “Vợ à, về bảo bố mẹ bán nhà này đi, đổi nhà to hơn. Em biết không, căn nhà này thật sự quá nhỏ. Bố mẹ thiếu gì tiền đâu mà chúng mình phải sống trong căn nhà chật chội như thế, các cụ dư sức mua nhà to hơn để con cái được ở sung sướng hơn”.
Nếu là trước đây, Tiểu Bình nhất định sẽ nghe theo, sau đó sẽ về nhà nói với cha mẹ. Nhưng lần này, cô đã hiểu rằng điều đó không hề dễ dàng đối với bố mẹ mình, nên thẳng thừng từ chối.
Thấy Tiểu Bình từ chối, Phan Giang hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn kiên nhẫn thuyết phục: “Vợ à, anh làm chuyện này cho em và con. Em thấy đấy con lớn lên từng ngày, rồi con không thể ngủ chung với mình được mà cần phòng riêng. Hơn nữa ngôi nhà này đã cũ lại không có thang máy, hãy đổi sang một ngôi nhà lớn hơn và tìm nơi có môi trường cùng tiện nghi tốt hơn”.
Phan Giang nói cứ như thể mọi thứ đều dành cho Tiểu Bình và các con, nhưng thực tế thì sao? Cô lớn tiếng hỏi chồng: “Anh thấy em ngốc lắm sao? Để bố mẹ mình ở khu tập thể, còn để bố mẹ anh sống trong khu chung cư cao cấp. Anh thật giàu trí tưởng tượng”.
Sau đó, hai người cãi nhau, thái độ của Phan Giang đối với Tiểu Bình ngay lập tức thay đổi, anh ta còn chủ động nói lời ly hôn. Lúc đó Tiểu Bình mới hoàn toàn hiểu rằng tất cả những điều trước đây chỉ là ngụy tạo.
Tiểu Bình đưa con ra khỏi nhà chồng, về nhà bố mẹ đẻ rồi tiến hành thủ tục ly hôn. Bố mẹ không hề mắng mỏ nhưng bản thân cô cảm thấy tội lỗi vô cùng, vì ngay cả khi đã ly hôn, sự u mê trong cuộc hôn nhân vừa qua của cô đã gần như khiến bố mẹ phải kiệt quệ.