01.
Trong xã hội ngày nay, luôn có một số người đàn ông không nuôi con ruột của mình, ngược lại chạy đến làm cha dượng con người khác, cam tâm tình nguyện nuôi con riêng của người khác. Những người cha như vậy, thật khó mà hiểu được.
Có lẽ trong đầu những người đàn ông này luôn tâm niệm “công sinh không bằng công dưỡng”, cho rằng nếu mình móc tim móc phổi đối đãi tốt với đứa con không cùng huyết thống, đứa con đó về sau sẽ tuyệt đối hiếu thuận với mình.
Nhưng trên thực tế, một người không nuôi vợ con mình, ngược lại nuôi con cho tiểu tam, làm sao có thể có được sự đối xử chân thành của người khác.
Có lẽ lúc mới bắt đầu đứa con riêng sẽ cảm thấy biết ơn, nhưng theo thời gian, nó chỉ cảm thấy người cha dượng này đối tốt với mình hẳn là có mục đích. Sau đó khi người cha ruột xuất hiện, đứa con riêng sẽ bắt đầu xa lánh cha dượng.
Đây chính là hiện thực! Đàn ông cho rằng anh ta vứt bỏ vợ con sau khi kết hôn với tiểu tam sẽ có cuộc sống hạnh phúc, còn tận tâm xây dựng tình phụ tử với con riêng của cô ta. Nhưng trên thực tế, chẳng ai đối đãi với anh ta thật lòng. Tiểu tam thì cần anh ta giup ả nuôi con, mà đứa con riêng thì nghĩ người đàn ông này đối tốt với mình chỉ vì mục đích riêng. Cho nên, cuộc hôn nhân thứ hai, người đàn ông có thể thật lòng nhưng vợ và đứa con riêng chỉ là “hư tình giả ý”.
02
Cường là kiểu đàn ông gia trưởng, trọng nam khinh nữ. Để bảo tồn “gen trội” nhà hắn, vợ hắn nhất định phải sinh con trai. Thế nhưng người vợ lại sinh liền tù tì 2 cô con gái khiến hắn cực kỳ thất vọng. Hắn cảm thấy đây là lỗi của người vợ vì tông ti nhà hắn từ xưa đến nay chưa từng sinh con gái 1 bề như thế.
Cho nên, Cường càng ngày càng ghét bỏ vợ con, nhìn họ thế nào cũng không thuận mắt, thậm chí cho rằng vì chuyện này mà khiến hắn mất hết mặt mũi. Thế nên sau đó, Cường quen một người phụ nữ tên Lệ. Hắn cảm thấy người phụ nữ này có thể sinh cho mình một đứa con trai bởi cô ta có một đứa con trai riêng. Hơn nữa, với thân thế của Lệ, nhất định là có thể duy trì nòi giống cho nhà hắn.
Cho nên, Cường nhanh chóng vứt bỏ vợ con, tái hôn với Lệ. Như đã nói, Lệ có một đứa con trai 10 tuổi, đứa con này sau khi mẹ tái hôn thì ở cùng mẹ và cha dượng là Cường. Mới đầu Cường cũng không để ý đứa trẻ này lắm, vì dù sao nó cũng không phải con hắn, hắn chỉ hy vọng Lệ có thể sinh cho mình một đứa con trai. Cường cảm thấy cô vợ hai này có kinh nghiệm, hơn nữa sức khỏe tốt, nhất định có thể làm được.
Nhưng Cường ngày ngóng đêm mong mà mãi không được như ý nguyện. Từng ngày trôi qua, 1 năm, 2 năm mà vợ hai vẫn chưa có tin vui. Cuối cùng hắn cũng đành chấp nhận buông bỏ chấp niệm của bản thân, tuân theo số trời rằng đời này không có phước sinh con trai.
Sau đó Cường lại nghĩ tuy hắn không sinh được con trai nhưng không phải đã có sẵn một đứa là con trai riêng của vợ sao? Hắn cho răng nếu mình nuôi dưỡng đứa con này tử tế thì sau này nó cũng sẽ coi hắn như bố ruột mà phụng dưỡng. Từ khi có suy nghĩ này, Cường bắt đầu đối xử với con riêng của con của chính mình, lại không hề để ý đến 2 đứa con gái ruột thịt, luôn cho con riêng tiền tiêu, sợ thằng nhỏ sống không thoải mái.
Cường cho rằng những sự đầu tư này của hắn sẽ đổi lấy được sự ngưỡng mộ của con riêng. Nhưng đứa nhỏ này sau khi lớn lên, đối với cha dượng ngày càng xa cách. Cường sau đó mới biết thằng bé đã liên lạc lại với bố ruột của nó. Đúng là “một giọt máu đào hơn ao nước lã”, dù Cường có đối xử tốt thế nào thì trong mắt đứa nhỏ, hắn vẫn không thể nào so sánh được với người bố ruột.
Điều này làm cho Cường vô cùng tức giận, cảm thấy mấy năm nay mình là “nuôi con tu hú”, con riêng luôn không coi mình như người thân mà bố ruột của nó cũng rất gian xảo, vừa không mất công nuôi lại vẫn có được tình phụ tử.
Cường cố gắng thay đổi thái độ của con riêng với hắn, trước mặt thằng bé không ngừng nói mấy năm nay nuôi nó vất vả thế nào, không dễ dàng ra sao, mong nó sẽ cảm động mà yêu thương mình nhưng thực tế đổi lại là chính sự chán ghét của đứa trẻ.
Sau đó, Cường quá tức giận mà mắng chửi đứa con riêng. Chính vì điều này mà mâu thuẫn cha dượng – con riêng ngày càng sâu sắc. Trong khi đó, người vợ hai lại chỉ đứng về phía đứa con. Cường hoàn toàn trở thành người ngoài trong chính ngôi nhà của mình. Quan hệ một nhà 3 người càng ngày càng cứng nhắc, gượng gạo.
Ít lâu sau, Cường sinh bệnh, con riêng của hắn không quan tâm, ngay cả người vợ hai cũng lấy lý do lớn tuổi, sức khỏe không tốt mà từ chối chăm sóc hắn. Mãi đến lúc này, Cường mới nhớ tới 2 con gái ruột, mặt dày liên lạc với 2 con, nhưng lại bị cả 2 đứa từ chối.
03.
Vì “trọng nam khinh nữ” mà Cường rũ bỏ vợ con để đến với tiểu tam, hy vọng cô ta có thể sinh cho mình một đứa con trai. Nhưng gieo nhân nào gặt quả ấy, hắn không những không thể có con trai như mong muốn mà còn đành phải nuôi con trai riêng của vợ 2 như con ruột. Mà đứa con riêng này không khi nào coi hắn như ruột thịt. Thế mới nói, đàn ông rũ bỏ vợ con để lấy riểu tam khó mà có kết cục tốt đẹp, lúc bệnh tật không chỉ con riêng, vợ hai quay lưng mà hai đứa con gái ruột từng bị bố hắt hủi cũng không muốn dung thứ. Kết luận rút ra là đã có gia đình tử tế thì nên giữ thật chắc, kẻo đến lúc hối không kip.
Theo V.A – Vietnamnet