01
Ngân sinh ra trong một gia đình có điều kiện, bản thân giỏi giang nên khả năng kiếm tiền không tệ. Khi còn học đại học, cô và Hướng quyết định ở bên nhau.
Tính ra thì Hướng kém Ngân về mọi mặt. Không phải trai thành phố như bao người trước đó tán tỉnh vợ lại cũng chẳng mấy đẹp trai. Tuy nhiên, Ngân vẫn thích anh bởi Hướng khá dịu dàng, điềm tĩnh.
“Người tính nóng nảy như tao phải chọn đàn ông hiền chứ không thì nhỡ cưới nhau ngày nào cũng bị ‘ăn đòn’ mất”, Ngân thường nói với bạn bè như thế khi được hỏi về lí do ở bên cạnh Hướng.
Bản thân Ngân tính cách quyết liệt, nóng nảy và cũng khá hiếu thắng. Chuyện cô đã quyết thì không thể nào thay đổi được. Sau khi tốt nghiệp được 2 năm, Ngân và Hướng quyết định kết hôn.
Ngân đi làm từ năm 2 Đại học, đã có kinh nghiệm và thu nhập rất ổn. Hướng học không tệ nhưng nhân duyên sự nghiệp kém nên mọi thứ đều thua xa Ngân. Tuy nhiên gạt đi tất cả những sự hỏi han từ người thân hay bạn bè, Ngân quyết cưới bởi trong mắt cô, Hướng hiền lành đến như vậy, dù có vấn đề gì cô cũng chẳng lo bị anh phản kháng.
02
Hai năm đầu sau hôn nhân, cuộc sống của Ngân và Hướng rất hạnh phúc. Nói đúng hơn, Hướng luôn chiều theo ý của Ngân tất cả mọi việc trên đời. Bất cứ Ngân thích gì, Hướng đều chiều hết cả, chẳng bao giờ phản đối cô.
Bản thân Hướng hiền lành cũng không giỏi ăn nói, vẻ ngoài bình thường nên nhiều lúc người ta cũng nói anh “vớ bẫm” khi cưới được Ngân. Nghe nhiều thành quen, Hướng cũng chẳng phản ứng.
Những năm sau này, Ngân lại vì sự hiền lành đó của chồng mà lấn tới. Nhiều khi có những vấn đề trong nhà, Ngân chẳng bao giờ hỏi anh mà tự động quyết định. Kể cả có những hôm Ngân hứng lên gọi bạn bè cùng về nhà mở tiệc. Chỉ đến khi chuông cửa vang lên Hướng mới biết ý định của vợ, ra ngoài mở cửa khi còn mặc áo ba lỗ, quần đùi. Để đến sau đó, chính Ngân lại lườm nguýt chồng vì kém chỉn chu. Trong khi đó, Ngân cũng chẳng mảy may nghĩ rằng vì mình không dành ra lấy 30 giây để nhắn tin cho chồng nên mới vậy.
Nhiều lúc bạn thân của Ngân ái ngại, bảo Ngân có gì cũng nên báo một tiếng với chồng kẻo có chuyện xảy đến thì đã muộn. Ngân toàn gạt đi: “Sợ gì, thách ông ấy cũng chẳng dám làm gì trái ý tao” hoặc “rời vòng tay tao thì ông Hướng có cái gì, ông ấy quyết hay không chẳng thế”.
Dần dần, Ngân luôn coi mình trên cơ chồng, coi nhẹ tất cả sự đóng góp của anh. Một lần nọ, Ngân dốc hết khoản tiết kiệm của hai vợ chồng đầu tư theo bạn thân. Điều đáng nói, cô không hề bảo qua với Hướng một câu nào.
Đợt ấy, bố Hướng chẳng may gặp tai nạn giao thông phải chuyển lên tuyến trên. Anh hộc tốc chạy về nhà, bảo vợ đưa cho mình một ít tiền để lo cho bố.
Ngân ngẩng đầu, bảo rằng không còn tiền nữa, cô đã đi đầu tư rồi giờ chưa rút được. Hướng ngỡ ngàng, hỏi rằng tại sao Ngân mang hết tiền đi mà chẳng nói với anh một câu. Lúc này, Ngân quay sang lạnh nhạt: “Anh kiếm được bao nhiêu vào đó đâu mà hỏi cho lắm, anh nhanh nhẹn được như chồng nhà người ta thì em còn buồn nói chứ anh lù đù vậy nói gì cho mất công. Thế giờ cần bao nhiêu cho bố anh để em vay tạm”.
Hướng nghe mà ngớ người rồi không nói gì thêm, sập cửa bỏ đi. Đây không phải lần đầu Ngân nói mà không nghĩ cho anh một chút. Hơn thế việc trước mắt lại còn can hệ trực tiếp đến người nhà anh. Vốn từ xưa đến nay, Ngân cũng chẳng mấy mặn mà với chuyện nhà chồng. Hướng thất vọng hoàn toàn với thái độ của cô.
Ngày hôm sau, khi tỉnh dậy, Ngân thấy chồng không có ở nhà, trên bàn là tờ đơn ly hôn đã ký tên sẵn khiến Ngân chết điếng, không tin vào mắt mình.
03
Trong một cuộc hôn nhân, sự tôn trọng là một trong những yếu tố tiên quyết phải có để xây dựng tổ ấm bền chặt, hạnh phúc. Mối quan hệ vợ chồng có đơn giản và cũng có những vấn đề phức tạp, nhưng nó sẽ dễ dàng giải quyết hơn rất nhiều nếu như giữa hai vợ chồng có sự tôn trọng dành cho nhau.
Nếu như tình yêu là điều không thể thiếu để cả hai tiến đến kết hôn thì sự tôn trọng là “viên gạch đầu tiên” xây dựng mối quan hệ ấy bền chặt, dài lâu. Nếu như không có sự tồn tại của nó, nguyên tắc sống, nguyên tắc cư xử giữa vợ chồng chẳng còn nữa thì những vấn đề gây nên sự đổ vỡ sẽ xuất hiện.
Một khi người vợ không tôn trọng chồng hoặc luôn coi mình trên cơ, vượt mặt chồng thì kéo theo hàng loạt hệ lụy. Đừng nghĩ rằng một câu nói, một hành động chẳng thể làm nên điều gì to tát. Sự ức chế dồn nén sẽ khiến người đàn ông có thể phản kháng tới mức phụ nữ khiếp sợ.
Vợ và chồng vốn bước vào hôn nhân ai cũng có trách nhiệm, vai trò, đóng góp giống như nhau. Vì như thế nên cả hai nên đối xử với nhau dựa trên sự tôn trọng. Cái gì có thể mất đi nhưng “viên gạch đầu tiên” xây móng cho cuộc hôn nhân luôn luôn phải có.
Tôn trọng thể hiện ở lời nói, ở hành động, ở từng màn ứng xử, ở cách đối nội, đối ngoại. Chẳng ai muốn bản thân thành một cái bóng trong nhà, có cũng được mà im lặng cả đời cũng chẳng sao.
Trong câu chuyện trên, Ngân đã hoàn toàn sai lầm ngay từ khi bước vào hôn nhân vì luôn coi mình trên cơ chồng. Vì điều đó, dần dần anh chẳng còn chút nào tôn trọng anh và gia đình anh nữa. “Viên gạch đầu tiên” trong hôn nhân cũng từ đó mà vỡ nát mà tờ đơn ly hôn được đưa ra như một kết cục được báo trước.
Đây là một bài học lớn dành cho tất cả các bà vợ và những ông chồng. Hãy duy trì sự tôn trọng dành cho bạn đời, nó như là điều tối thiểu nhất cần phải có trong một cuộc hôn nhân trọn vẹn.
Theo Trí Thức Trẻ