Tôi muốn ở bên người vợ hiện tại mãi mãi nhưng vợ cũ lại xuất hiện, và tôi mất luôn cả gia đình.
Tôi và vợ cũ là bạn học thời trung học. Khi đó, chúng tôi cùng là những học sinh tài năng lại có ngoại hình sáng sủa ở trong lớp, nhưng nói thật là tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện ở bên cô ấy. Tôi chỉ muốn đối xử với cô ấy như một người bạn tốt chứ không muốn lấy cô ấy. Nhưng bọn trong lớp rất tích cực đẩy thuyền, nên cuối cùng chúng tôi yêu nhau. Thời gian đầu tôi còn cảm thấy hơi quằn quại, nhưng dần dần cũng quen.
Vợ cũ của tôi là người sống thoáng, cô ấy có nhiều bạn khác giới, nhiều đàn ông thích ở bên cô ấy. Đám con trai trong lớp nghĩ chúng tôi rất hợp, bạn bè nói chúng tôi là một cặp trời sinh, hai chúng tôi có tính cách tốt như vậy sau này nhất định sẽ rất hạnh phúc. Ai biết rằng chỉ sau 3 năm chung sống chúng tôi lại ly hôn. Chỉ vì tôi không thể chịu được sự nóng nảy của vợ cũ. Chúng tôi ly hôn mà không có gánh nặng gì.
Để quên đi quá khứ càng sớm càng tốt, tôi nhanh chóng kết hôn lần thứ hai. Tôi cũng lo bạn bè xúi giục mình tái hôn với vợ cũ nên kết hôn với người hiện tại khi quen chưa đầy hai tháng.
Vợ hiện tại của tôi không bằng vợ cũ về mọi mặt, nhưng cô ấy rất đơn giản. Trong lòng cô ấy chỉ có tôi, cô ấy tập trung cho gia đình, không bao giờ nghĩ đến việc ra ngoài chơi với người khác. Ngay cả khi cô ấy không đẹp như vợ cũ của mình, tôi thấy cô ấy ưa nhìn, kiểu càng ngắm lâu càng xuất hiện cảm giác rất dễ chịu.
Cho đến một ngày, lớp cũ họp lớp, tụi bạn bảo chỉ toàn nam không có nữ nên tôi mới đến. Cuối cùng, chẳng ngờ bạn gái duy nhất xuất hiện giữa các bạn nam lại là vợ cũ của tôi. Cũng phải thôi, tính cách cô ấy vốn vậy mà, giữa một cuộc vui của toàn đàn ông mà cô ấy không xuất hiện mới là lạ.
Giữa lúc đó tôi quay lưng ra về cũng dở, nên đành vào ngồi. Tôi bất lực để bạn bè ghép vào ngồi cạnh vợ cũ. Trong thâm tâm tôi không muốn có lỗi với người vợ hiện tại, cũng không muốn dây dưa với vợ cũ một chút nào.
Ăn xong tôi vội vàng tính đi về. Vợ tôi vẫn đợi tôi ở nhà. Tôi đã nói với vợ rằng tối nay chỉ toàn đàn ông, nếu cô ấy biết có vợ cũ của tôi cũng đến thì thật khó giải thích.
Vậy nhưng khi tôi đứng dậy định ra về thì vợ cũ lại lên tiếng xin quá giang. Tôi nỡ lòng nào từ chối, dù sao cũng từng là vợ chồng.
Trên đường đưa cô ấy về, tôi không nói một lời. Vợ cũ của tôi bắt đầu bật vài bài hát mà hai chúng tôi thường nghe trong xe của tôi. Cô ấy còn ôn lại chuyện cũ.
Thực ra, tôi cũng có nhiều kỷ niệm với vợ cũ, nhưng vì tôi đã có gia đình nên không nên nghĩ đến những điều này.
Tới nơi ở của vợ cũ, cô ấy mời tôi lên nhà uống trà. Vì tôi vừa uống nhiều rượu nên cô ấy không an tâm để tôi đi về, nói rằng sẽ pha đồ uống giải rượu cho tôi. Tôi đã từ chối nhưng cô ấy lại nói: “Dù không còn là vợ chồng, chúng ta vẫn là bạn. Em không mời anh vào nhà với tư cách là bạn được hay sao?”.
Vợ cũ nói là bạn nên tôi yên tâm đi theo. Vào tới trong nhà, tôi thấy cô ấy treo đầy ảnh cũ của chúng tôi, trong số đó có nhiều bức chụp khi yêu nhau mà tôi còn không nhớ.
Tôi hồi tưởng lại chúng tôi đã hạnh phúc như thế nào khi yêu nhau, đã làm những gì với nhau. Có rất nhiều thứ quay trở lại khi tôi nhìn những bức ảnh này, những kỷ niệm hạnh phúc, tôi quên mất khoảng thời gian chúng tôi chung sống ngột ngạt thế nào.
Vợ cũ đang nói rất nhiều về ngày xưa, tôi đã nghĩ chúng tôi có thể quay lại quá khứ, trong lòng cảm thấy hai người vẫn rất hợp. Cô ấy hiểu tôi và tôi hiểu cô ấy. Tôi không về nhà tối hôm đó mà ở lại nhà vợ cũ…
Tôi quên rằng tôi vẫn còn một người vợ đang chờ mình ở nhà. Điện thoại hết pin nên tôi không biết vợ đã gọi cho tôi rất nhiều lần. Cho đến ngày hôm sau, tôi mới chợt hiểu tôi và vợ cũ đã ly hôn và không thể quay lại như xưa, dù có tái hôn thì cũng sẽ đi vào vết xe đổ cũ. Tôi chạy về với vợ ở nhà.
Nhưng khi về đến nơi, tôi phát hiện vợ mình không còn ở đó. Cô ấy để trên bàn lá đơn ly hôn. Cô ấy phát hiện đêm qua tôi ở nhà vợ cũ nên viết lại mấy dòng: “Vì anh còn yêu vợ cũ nên em sẽ để cho anh được toại nguyện”.