Vấn đề là tôi không còn cảm xúc thực sự với cô ấy nữa. Trong mắt tôi, cô ấy không có sự hấp dẫn. Tôi cảm thấy như vậy trong nhiều năm. Tôi đã cố gắng cứu vãn bằng những cử chỉ thân mật và bằng cách thực sự đánh giá cao tố chất tốt đẹp ở cô ấy.
Chúng tôi đã tham gia buổi tư vấn hôn nhân vài năm trước, nhưng cô ấy đã dừng lại trước khi chúng tôi thực sự giải quyết các vấn đề. Cách đây 5 năm, cô ấy quyết định dọn vào một phòng ngủ riêng. Tôi thấy mình thoải mái hơn khi dành thời gian ở một mình hoặc với con cái. Tôi đã nói với cô ấy rằng tôi không thể sống với cô ấy nữa vì giữa chúng tôi không còn tình yêu.
Cô ấy nói rằng cô ấy sẽ cố gắng thay đổi. Cô ấy đã thực hiện một số thay đổi, nhưng đối với tôi, ngọn lửa đã tắt. Tôi không thể nối lại tình cảm của mình với cô ấy. Tại thời điểm này trong cuộc đời, tôi thà rằng chúng tôi là bạn bè, còn hơn cố gắng duy trì mối quan hệ vợ chồng nhạt nhẽo.
Cô ấy không có lỗi, nhưng tôi nghĩ chúng tôi không hợp nhau. Tôi muốn thấy cô ấy gặp một người sẽ khiến cô ấy hạnh phúc. Tôi thực sự muốn nói với cô ấy điều này nhưng tôi không nỡ lòng làm tổn thương cô ấy.
Tôi cũng đang cần tình yêu vô điều kiện. Tôi cảm thấy cô đơn vì không có một người tri kỷ để chia sẻ những tâm tư, tình cảm, ước mơ và khát vọng của mình – một người mà tôi có thể đáp lại bằng yêu thương.
Hiện tại, tôi biết mình cần phải đối mặt với sự thật về cuộc hôn nhân của mình. Chúng tôi vẫn phải nuôi dạy con cái mà không có sự thân mật hoặc kết nối với nhau. Ít nhất thì hiện tại, vợ tôi cũng đã lựa chọn trung thực với những gì đang diễn ra.
Tôi không biết chúng tôi sẽ duy trì mối quan hệ này đến khi nào, vì cả 2 đều thực hiện trách nhiệm đối với các con. Tuy nhiên, tôi không chắc bọn trẻ sẽ thấy biết ơn mình trong nhiều năm tới vì đã hy sinh hạnh phúc cho chúng.
Sau đó, chúng có thể cảm thấy rằng chúng cần có trách nhiệm tương tự với bố mẹ – rằng chúng không thể khiến bố mẹ bị tổn thương bởi những quyết định của chúng. Tôi thực sự không muốn chúng có suy nghĩ ấy.
Có người từng nói với tôi: “Nếu không thể hàn gắn, hãy ly hôn. Hãy hạnh phúc với những điều mới mẻ”. Tôi nghĩ, đó là lời khuyên tốt nhất mà mình được nghe, vì tôi nhận thấy sự đau buồn của bọn trẻ cũng như cách chúng đối phó với sự lạnh nhạt trong mối quan hệ của bố mẹ.
Tôi không né tránh việc mình từng chạm đáy của sự tuyệt vọng, trầm cảm và phải tìm đến rượu để giải khuây. Tất nhiên, trước khi đưa ra quyết định dứt khoát, tôi cũng sẽ tìm cách giúp các con phục hồi và xây dựng một gia đình kiểu mới cũng như sự gắn kết mới.