Nhưng điều đó không thể cản trở tình cảm của tôi và cháu trai. Bà cháu tôi đã có khoảng thời gian tuyệt vời bên nhau. Vấn đề là dù tôi có làm gì đi chăng nữa thì con dâu vẫn xa lánh tôi. Con dâu ít nói đến nỗi hiếm khi nói chuyện với tôi. Nếu tôi chủ động nói chuyện với nó, nó sẽ chỉ đáp lại bằng một hoặc hai từ.
Trong một chuyến thăm nhà các con gần đây, tôi phát hiện chúng không có ga trải giường, không có khăn tắm và không có giấy vệ sinh trong phòng tắm. Tôi đã mua và gửi cho chúng, coi như một món quà bất ngờ, chúng đã dùng ngay lập tức, nhưng con dâu chưa bao giờ thừa nhận điều đó, một lời cảm ơn cũng không có.
Tôi từng hỏi riêng con trai: “Con à, mẹ có thể làm gì để cải thiện mối quan hệ của mẹ với vợ con?”. Con trai tôi gạt đi: “Ôi, mẹ lại nhạy cảm quá rồi. Làm gì có chuyện gì đâu mẹ. Vợ con cư xử như thế với tất cả mọi người mà. Cô ấy ít nói lắm”.
Tôi khẳng định đây là một vấn đề không đơn giản, nhưng con trai tôi lại đánh trống lảng sang chuyện khác.
Tôi cho rằng mọi thứ có thể tồi tệ hơn nhiều nếu không được giải quyết. Con dâu luôn tỏ ra xa lánh tôi. Nó không ngăn cản việc tôi tiếp cận cháu hoặc can thiệp công khai vào mối quan hệ của tôi với con trai tôi nhưng tôi cảm thấy vô cùng khó xử và khó chịu khi ở cạnh một người luôn cố gắng duy trì khoảng cách với mình.
Tôi lo lắng rằng nếu tôi cố gắng giải quyết vấn đề này trực tiếp với con dâu, tôi sẽ gây nguy hiểm cho những gì gia đình tôi đang có. Tôi buồn bã khi thấy sự phớt lờ của con dâu mỗi khi tôi đến thăm cháu. Có lúc tôi nghĩ mình không thể tiếp tục chịu đựng thêm nữa. Tôi không muốn làm một bà mẹ chồng vô hình.
Nhưng rồi, tôi đành phải nghĩ theo hướng tích cực. Đúng như con trai tôi nói, mọi chuyện dường như không tệ như tôi nghĩ. Dù sao thì tôi vẫn được chào đón trong cuộc sống của con trai và cháu trai. Trong khi ở nhiều gia đình khác, mẹ chồng và con dâu căng thẳng đến mức không muốn nhìn mặt nhau, gia đình ly tán,…
Gần đây, tôi có cách nhìn công bằng và khách quan hơn với con dâu. Tôi coi sự lạnh nhạt của con dâu là một vấn đề riêng của nó chứ không phải nó ghét bỏ gì tôi.
Tuy nhiên, không vì thế mà tôi cũng lạnh nhạt với nó. Tôi nghĩ mình cứ chân thành với con dâu, rồi một ngày nào đó, tôi sẽ nhận lại sự ấm áp và tử tế. Tôi sẵn sàng làm đồng minh của con dâu nếu nó muốn. Có thể, kỳ vọng của tôi hơi xa vời, nhưng tảng băng nào rồi cũng sẽ tan, tôi nhất định sẽ chờ được ngày đó.