Tôi định nhắn trả lời, nhưng rồi nghĩ, nên im lặng vẫn hơn. Một lúc không thấy tôi trả lời, một tin nhắn mới lại đến, lần này chỉ đơn giản là một dấu chấm (.).
Người vừa nhắn tin ấy, là người yêu cũ của tôi.
Tôi và nàng đã từng có một tình yêu lãng mạn và nồng nhiệt, cho đến một ngày tôi phát hiện nàng “bắt cá hai tay”. Nàng có phân bua, có khóc lóc giải thích này kia, nhưng hình ảnh nàng ngồi sau xe máy ôm chặt eo một người đàn ông khiến tôi không chịu được.
Không phải là tôi không thể tha thứ cho phút xao lòng của nàng, tôi chỉ sợ rằng tình cảm nàng dành cho tôi không còn như trước. Người thông minh chính là người biết dừng lại đúng lúc khi sự việc chưa trở nên quá tệ. Dẫu vậy, tôi đã từng rất đau khổ khi quyết định chia tay.
Tôi lấy vợ tôi bây giờ ở tuổi chạm ba mươi, không còn bồi hồi nồng nhiệt như mối tình đầu, cảm thấy hợp nhau, hiểu nhau, vậy nên cưới. Tình yêu của những người trưởng thành quả thật đơn giản hơn, ít lãng mạn, ít dỗi hờn, chủ yếu là biết chia sẻ, trách nhiệm và tôn trọng lẫn nhau. Vợ tôi không phải là người tôi yêu nhất, nhưng đó là người tôi cảm thấy đủ tình cảm để lựa chọn gắn bó.
Có lần vợ tôi hỏi: “Nghe kể hồi anh chia tay mối tình đầu khổ sở vật vã ghê lắm, chắc anh yêu cô ấy rất nhiều”. Tôi cười trả lời: “Và thật không ngờ, cuối cùng thời gian cũng đã xóa sạch không còn dấu vết”. Vợ tôi bảo tôi nói phét, văn vở này kia. Vì cô ấy nghĩ, mọi mối tình dang dở đều rất đẹp.
Tôi thật sự đã không còn tơ hào gì dĩ vãng ấy nữa, nếu không nói là nhiều lúc đã quên hẳn việc mình đã từng yêu một cô gái nhiều đến như thế trong đời. Thì bỗng một ngày, sau nhiều năm, nàng nhắn tin cho tôi, mọi tin nhắn đều chủ ý nhắc về những kỷ niệm. Giữ phép lịch sự, tôi vẫn trả lời những tin nhắn hỏi thăm của nàng. Sau rồi biết được nàng đã ly hôn vài năm trước, hiện tại đang làm mẹ đơn thân.
Lúc đầu tôi cũng chỉ định nhắn vài tin đáp lễ mà thôi, ai ngờ nàng cứ dây cà ra dây muống. Rồi vài hôm trước nàng nhắn: “Lúc nào có thời gian anh em mình gặp nhau nhé, cũng lâu rồi không gặp”. Tôi bảo tôi bận lắm, thực chất là không muốn gặp.
Gặp để làm gì? Chả để làm gì cả! Hơn nữa cô ấy đã ly hôn, còn tôi thì đang có vợ. Hẹn gặp lại người cũ, dù động cơ trong sáng bao nhiêu cũng khó mà giải thích cho vợ tin và hiểu hoàn toàn. Nếu là vợ tôi hẹn gặp người cũ của cô ấy tôi cũng không thích. Chuyện cũ người xưa, tốt nhất đừng để dây dưa tới hiện tại.
Mà phụ nữ lạ lắm, hình như người khác càng cố lạnh nhạt, họ lại càng muốn tiến lại gần. Tôi thì nghĩ ý tứ xa gần thế nàng hiểu rồi, nào ngờ nàng cứ vờ không hiểu.
Rồi chiều qua, nàng nhắn cho tôi một tin nhắn nguyên văn thế này:
– Thực chất là bao năm qua em vẫn không quên được anh. Em luôn hối hận vì tuổi trẻ nông nổi không biết trân trọng tình cảm anh dành cho em. Nếu được quay lại ngày xưa, em nhất định không để mình sai lầm, không để mất anh. Nay là sinh nhật em, em chỉ có một mình, anh có thể gặp em một chút không?
– Xin lỗi em, nhưng anh quả thật không có thời gian. Anh đi làm về còn phải tạt qua chợ mua thức ăn, còn phải về sớm giúp vợ làm bữa tối, nấu đồ bổ cho vợ dưỡng thai, chăm lo cho con gái lớn nữa. Anh không phải là chàng trai độc thân khi xưa, chỉ cần em cần là có mặt. Anh giờ có vợ con rồi, trước khi quan tâm người ngoài, anh phải quan tâm chăm sóc vợ con anh trước đã.
Tôi lưỡng lự trước tin nhắn vừa soạn, cuối cùng vẫn quyết định gửi đi. Có thể những điều tôi nói hơi tàn nhẫn với nàng lúc này, tôi chỉ muốn nàng hiểu, đối với tôi, nàng đã chẳng còn vị trí ý nghĩa gì nữa cả.
Nàng buồn hay vui lúc này cũng chẳng còn liên quan. Không phải tôi hận nàng, ghét nàng hay hả hê trước nỗi đau của nàng. Chỉ đơn giản, tôi là người đàn ông đang có gia đình và tôi có trách nhiệm phải giữ gìn điều ấy. Tin nhắn mới nhất, có vẻ như nàng đã hiểu ra rồi đấy, đã nhận ra mấy ngày qua nàng làm phiền tôi.
Người cũ, đối với rất nhiều người quả thật là một miền ký ức khó quên. Nhưng nếu như không quên được thì cũng chỉ nên cất riêng vào một ngăn trong trái tim mình, đừng mở ra ngắm nghía nữa. Vì nếu có, bạn chẳng được thêm gì, thậm chí có thể mất đi những hạnh phúc đang có trong hiện tại. Thế nên, tình cũ có rủ cũng đừng tới, tuyệt đối đừng nên tới.