Andrew 58 tuổi và Kristy Mackenzie 54 tuổi đang trên đường trở về nhà bằng xe máy thì một chiếc ô tô đâm vào họ. Cả hai phải nhập viện cấp cứu. May mắn giữ được tính mạng nhưng Andrew bị thương nặng, mất một phần trí nhớ. Khi tỉnh dậy, anh nghĩ mình đang sống ở năm 1993, thậm chí anh không nhận ra 2 cô con gái của mình.
Kristy Mackenzie nói: “Đó là ngày đáng sợ nhất trong cuộc đời tôi. Anh ấy như nhìn xuyên qua tôi, tôi không biết phải làm như thế nào để đưa anh trở lại hiện tại”.
Ngay cả bác sĩ cũng không chắc chắn liệu ký ức suốt thời gian sống bên nhau của Andrew chỉ là biến mất tạm thời hay vĩnh viễn không trở lại, theo People .
Tình yêu chung thuỷ họ dành cho nhau đã giúp họ có lý do để sống suốt nhiều thập kỷ qua và lần này cũng vậy. “Tôi không nghĩ bất cứ điều gì có thể ngăn cản chúng tôi. Ngay cả chiếc ô tô gây ra tai nạn cũng không ngăn được tình yêu của chúng tôi”, Kristy nói.
Tháng 6/1984, Kristy 16 tuổi và Andrew 19 tuổi gặp nhau lần đầu trong chuyến đi cắm trại ở Harrisonburg, Virginia (Mỹ).
Kristy nói: “Khi tôi gặp người đàn ông này, tôi biết anh ấy chính là một nửa của đời mình”.
Andrew khi đó ở trong quân đội. Sau một thời gian hẹn hò, anh nhận lệnh chuyển đến Đức. Andrew đã quyết định cầu hôn Kristy vì “không ai khác cho anh cảm giác như cô”. Cả hai không muốn rời xa nhau nên họ đã xin gia đình kết hôn vào năm 1985 khi Kristy vẫn đang đi học. Cô chuyển đến châu Âu cùng Andrew và học năm cuối cấp trung học tại một căn cứ quân sự.
Ngày của Cha và tai nạn khủng khiếp
Kristy và Andrew có hai cô con gái là Lorelai 31 tuổi và Amanda 30 tuổi. Con gái của cặp đôi kể lại rằng tình yêu và niềm đam mê của cha mẹ dành cho nhau vẫn luôn bền chặt suốt 37 năm qua.
Tai nạn khủng khiếp tạo ra bước ngoặt lớn trong gia đình vào đúng Ngày của Cha. Hai vợ chồng bị hất tung lên trời, bay xa khoảng 18m. Cả hai bị thương nặng.
Andrew bị chấn động mạnh, gãy 2 đốt sống ở lưng, xương chậu trái, xương bả vai trái, năm xương sườn và mũi. Anh được phẫu thuật khẩn cấp vì chảy máu trong và đặt hai chiếc đinh vít vào hông.
Kristy bị gãy lưng, hông, bảy xương sườn và xương bả vai trái, bị thương ở vai. May mắn, vết thương của cô không cần phải phẫu thuật.
Biết chồng bị hôn mê, Kristy yêu cầu được gặp chồng và ở bên anh. “Tất cả những gì tôi muốn là ở bên anh ấy”, cô nói.
Andrew mất trí nhớ và “mắc kẹt” ở năm 1993
Khi Andrew tỉnh dậy, y tá hỏi năm tháng hiện tại thì anh trả lời rằng đó là năm 1993. Biết chuyện của chồng, ngay sau khi Kristy được ra khỏi giường bệnh, cô đã đến phòng của anh.
“Bác sĩ nói rằng chúng tôi không thể ở cùng phòng mặc dù tôi đã cầu xin họ. Chỉ cần ngồi cạnh và nắm tay anh thì mọi chuyện sẽ tốt hơn với cả hai chúng tôi”, Kristy nói.
Sau khi Andrew được chuyển ra khỏi phòng theo dõi đặc biệt, các bác sĩ đã đồng ý để hai vợ chồng ở chung một phòng. Họ ở bên cạnh nhau mỗi ngày, Kristy ngồi bên và nắm tay Andrew dù anh không nhớ gì.
“Có những điều chúng tôi phải nói đi nói lại nhiều lần nhưng sau đó 1 giờ, bố quên luôn”, Amanda nói.
Hành trình yêu, cầu hôn lại vợ mình
Phép màu đến với cả hai sau chuỗi ngày Kristy kiên trì ở bên cạnh Andrew. Anh khoẻ hơn và được trở về nhà. “Anh bắt đầu đến hỏi tôi một vài thứ, tôi rất ngạc nhiên. Những giọt nước mắt hạnh phúc đã rơi”, Kristy cho biết.
Theo thời gian, cả hai gắn bó với nhau hơn, cùng tập luyện, phục hồi chức năng và có thể tự đi lại. Một lần nữa, tình yêu đến với Andrew một cách tự nhiên.
Trong chuyến du lịch cùng cả nhà ở bãi biển, Andrew đã bí mật cầu hôn vợ mình một lần nữa. Khi đang đi dạo dọc bãi biển, Andrew quỳ gối trên cát và cầu hôn Kristy.
Cả hai tái hiện lại lời hẹn thề trước sự chứng kiến của con cháu. Con rể đứng ra làm lễ cho cặp đôi. “May mắn, cô ấy nói đồng ý. Tôi rất vui. Chúng tôi đang cùng nhau lấy lại những điều tích cực dù nhỏ bé nhất”, Andrew nói.