A Bình không xinh đẹp nhưng là một cô gái tốt. A Bình không chỉ hiền lành mà còn rất chu đáo, có thể giúp chồng gánh vác nhiều áp lực, trách nhiệm bên ngoài.
Suốt 6 năm hôn nhân, vợ chồng A Bình chưa từng gây gổ với nhau. Hôn nhân viên mãn nên A Bình từng có vẻ ngoài không mấy ưa nhìn cuối cùng cũng trở thành một người phụ nữ rất mềm mại và rạng rỡ hạnh phúc.
Vợ chồng A Bình có một cửa hàng bách hóa bán buôn ở thị trấn, họ sống rất sung túc. Trước khi lấy A Bình, Minh Hạo là trẻ mồ côi được người thân nuôi từ nhỏ. Không còn cha mẹ nhưng Minh Hạo lớn lên cũng trở thành người tốt. A Bình và Minh Hạo gặp nhau trên xe buýt, họ yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Lúc đầu, bố mẹ của A Bình không đồng ý mối quan hệ của hai người, vì gia đình của A Bình so với Minh Hạo trọn vẹn hơn, đời sống kinh tế cũng khá hơn. Nhưng A Bình không quan tâm đến kinh tế, cũng không quan tâm Minh Hạo là trẻ mồ côi. Cô coi trọng động lực và bản lĩnh của anh.
Do A Bình rất quyết tâm nên cuối cùng bố mẹ cũng đành chấp nhận. Họ thấy rằng con gái đã 27 tuổi, không còn quá trẻ. Hẹn hò được một hai năm, A Bình đã gần 30 tuổi nên bố mẹ đã đồng ý mối quan hệ giữa hai người.
Minh Hạo từ một cậu bé nghèo trở thành chủ một cửa hàng bách hóa bán buôn trong thị trấn sau khi cưới vợ được 6 năm. Công việc kinh doanh của anh phát đạt, vợ chồng không chỉ có một cơ sở bán buôn hai tầng ở thị trấn, mà còn mua được nhà, tậu được xe. Hàng xóm nói Minh Hạo có phúc khi cưới được A Bình. Còn Minh Hạo mỗi lần như vậy đều nói rằng: “Chính cô ấy đã cứu mạng tôi”.
Chuyện là, không lâu sau khi hai người kết hôn, vào thời điểm đó, Minh Hạo và thanh niên khỏe mạnh khác đi làm bốc vác xi măng. Công việc rất cực nhọc.
Buổi trưa, xi măng đã hết nên họ tấp vào công trường nghỉ ngơi chờ cơm. Lúc này A Bình mang cơm đến cho Minh Hạo, cô nấu nhiều canh hơn để chia cho cả 2 người bạn làm cùng chồng. Cô cũng thuyết phục họ rằng trời nắng nóng quá, họ nên nghỉ ngơi 2 tiếng trước khi đi làm tiếp.
Ba người đàn ông không nghe lời thuyết phục, nghĩ rằng họ sẽ kiếm được nhiều tiền hơn nếu không nghỉ lâu. A Bình không thể thuyết phục 2 người kia nhưng nhất quyết yêu cầu chồng nghỉ ngơi hai tiếng trước khi bắt đầu. Minh Hạo đành nghe vợ nằm dưới bóng cây một lúc, nghĩ rằng sau khi hai người bạn kia trở về từ công trường thì cả ba sẽ cùng nhau lên đường.
Tuy nhiên, sau khi Minh Hạo nghỉ ngơi hai tiếng đồng hồ, 2 người bạn của anh vẫn chưa quay lại. Hóa ra do thời tiết nắng nóng, tài xế lái xe chở xi măng mệt mỏi. Khi qua cầu xảy ra va chạm, 2 người bạn của Minh Hạo tử vong tại chỗ.
Minh Hạo đổ mồ hôi lạnh sau khi nghe tin. Đau buồn vì mất đi hai người bạn, nhưng anh cũng rất biết ơn vợ. Kể từ đó, Minh Hạo không còn làm công việc đó nữa, vợ chồng vay ngân hàng và bắt đầu kinh doanh một cửa hàng bách hóa bán buôn trong thị trấn.
Việc kinh doanh của cửa hàng bán buôn lúc đầu không được tốt, Minh Hạo rất lo, nhưng anh không thể nghĩ ra cách nào khác. Sau đó, A Bình chạy đôn chạy đáo, đi đến các cửa hàng nhỏ ở nhiều ngôi làng khác nhau để tìm hiểu học hỏi thêm cho việc kinh doanh.
Nhiều người thích cách làm việc của A Bình. Cô không chỉ đàng hoàng mà còn hào phóng. Nếu mua nhiều sẽ được giảm giá hoặc tặng cốc và kem đánh răng, cục kẹo. Mọi người đến mua hàng đều thích A Bình.
Trong 5 năm kinh doanh, A Bình vừa hỗ trợ vừa chỉ dạy thêm cho chồng. Giờ anh ấy có thể điều hành cửa hàng rất tốt. Hàng xóm xung quanh chứng kiến sự biến đổi của Minh Hạo từ một cậu bé nghèo không có gì cho đến ông chủ của ngày hôm nay có nhà, có xe, đều biết rằng tất cả những điều này là do kết hôn với một người vợ “vượng phu” mà có, Nhưng A Bình không kiêu căng ngạo mạn khi nghe những lời đó.
Cô kể khi mình và Minh Hạo mới kết hôn, Minh Hạo rất gầy, nhiều thói quen xấu trong sinh hoạt, chẳng hạn như thức khuya, không ăn sáng, lại hay hút thuốc. Nhưng Minh Hạo là người hiền lành tốt tính và có hoài bão, đó là lý do tại sao cô ấy thích anh ấy. Chỉ là Minh Hạo đã quen làm mọi việc theo cách của mình vì không có sự hướng dẫn của cha mẹ nên không biết linh hoạt. A Bình đã hướng dẫn cho Minh Hạo từng chút một, từ từ giúp chồng bỏ thói quen xấu, đưa ra cho chồng nhiều lời khuyên trong chuyện riêng tư khi đối mặt với mọi người, mọi việc.
“Khi kết hôn, Minh Hạo nói rằng anh ấy rất sợ, sợ tôi nghĩ anh ấy nghèo. Tôi chỉ nói với anh ấy, không có gì phải sợ, tôi không nghĩ vậy. Muốn nghèo thì hãy cùng nghèo, hơn nữa chúng ta tự sống đời mình, mai sau sống tốt, là vợ chồng thì đất đen cũng hóa vàng”.
Về chuyện đã cứu chồng thoát chết, A Bình nói rằng khi đó, cô cảm thấy có lỗi với chồng, vì để kiếm thêm tiền cho gia đình, anh ấy phải làm việc quá vất vả lại không biết cách nghỉ ngơi. Cô nấu cơm mang đến cho chồng vì chẳng thể giúp gì nhiều, cô cũng muốn tự giám sát chồng nghỉ ngơi một lúc cho anh ấy đỡ mệt. Thật may điều đó lại giúp Minh Hạo thoát khỏi thảm họa trong gang tấc.
Nói về việc làm sao để vợ chồng hòa hợp, A Bình bảo khi hai người ở bên nhau, bất kể Minh Hạo nói gì cô cũng sẽ ủng hộ và động viên. Hai người sống đúng mực, không cần ai phải “nghe lời” ai, ai cũng có lý do để lắng nghe đối phương, nên không có chuyện cãi vã. Bây giờ hai người đã kết hôn 6 năm nhưng tình cảm vẫn mặn nồng.
“Minh Hạo là chồng tôi. Mọi thứ tôi làm đều là vì anh ấy và gia đình của chúng tôi”, A Bình nói.
Một người vợ có ảnh hưởng tốt đến chồng chính người vợ biết ân cần, rộng lượng, biết chu đáo với chồng, dành cho chồng sự động viên, hỗ trợ và tin tưởng vào nghị lực và hoài bão của anh ấy.
Hàng nghìn cán bộ, công nhân viên Tổng cục Dân số – KHHGĐ và Tổng cục Đường bộ Việt Nam khốn khổ vì con đường làm mãi không xong
Theo Dân trí