Câu chuyện trên được chính chú rể hụt, anh Plumber Adam Vickers, 24 tuổi, công khai với báo chí sau khi quá sốc và đau lòng. Adam Vickers chia sẻ anh đã hủy đám cưới với vị hôn thê từ thời thơ ấu vì cô này hẹn hò với một người phụ nữ khác.
Laura O’Callaghan, vợ sắp cưới của Adam, đã công khai mối quan hệ với người phụ nữ tên Sinead Keziah trên Facebook chỉ đúng 6 tuần trước đám cưới đã được lên kế hoạch từ lâu của họ.
Adam là một thợ sửa ống nước ở Middlesbrough, Anh. Chàng trai này đã chi ra 25 nghìn bảng Anh (khoảng hơn 700 triệu đồng) để chuẩn bị cho đám cưới bao gồm địa điểm tổ chức tại một vùng nông thôn thơ mộng, thiếp mời, thuê nhiếp ảnh gia, DJ, một chiếc Bentley đón dâu và đặt trước một tuần trăng mật ở Thái Lan.
Việc phải hủy bỏ đám cưới khiến Adam rơi vào trầm cảm nặng nề, nhất là khi nhìn thấy ảnh bạn gái cũ tình tứ bên tình mới của mình trên Facebook.
“Đó là cú sốc lớn với tôi. Chúng tôi đã bên nhau 10 năm, từ khi 14 tuổi và tôi chưa bao giờ nghi ngờ cô ấy là người đồng tính. Tôi từng bận tâm về việc mất tiền nhưng điều quan trọng hơn cả là tôi đã mất Laura. Tôi thực sự rất yêu cô ấy. Nếu cô ấy nói cho tôi tất cả sự thật thì mọi chuyện đã không đến mức này. Những gì cô ấy làm với tôi thật tồi tệ” – Adam cho tờ Mirror biết.
Chúng ta chỉ có một cuộc đời, xin đừng làm tổn thương nhau
Có những người rất lạ, dù trong lòng nổi dông bão, tim đau đến quặn thắt vẫn nghênh ngang ngửa mặt lên với đời, bởi họ không thể nức nở nỗi buồn thành tiếng.
Họ khiến người khác phải khắc khoải “giá như mình đã bao dung” “giá như có thể đối xử tốt với nhau dù chỉ một chút thôi cũng đủ”. Nhưng từ giá như hiện hữu trong cuộc sống, nghĩa là khi ấy, mọi thứ đã yên vị.
Chúng ta vẫn luôn hiểu rằng, hãy sống tốt với nhau khi còn có thể, nhưng rồi, chẳng mấy ai làm được. Chúng ta dùng danh nghĩa của tình yêu để tổn thương người khác mà không hề biết rằng, đằng sau màn hình, có một người đang từng phút một đấu tranh với nỗi buồn, với vết đau do chính người họ yêu quý, tin tưởng gây ra.
Chúng ta cứ vô tình làm tổn thương người khác, dù có thể rằng họ đã vùng vẫy, đã cố gắng giải thích, dù chỉ nhỏ nhoi thôi, nhưng ta đã quá vô tâm không hề nhận ra.
Đâu đó trong một cuốn sách viết rằng, sức chịu đựng của con người vốn dĩ không phải là biển sâu mênh mông, mà chỉ tựa như một ly nước sánh mịn. Khi giới hạn chịu đựng đã đầy ậc, giọt nước tràn ly, họ chọn cách rời bỏ, ngủ yên trong giấc mơ của riêng mình.
Bởi vậy, đừng làm tổn thương nhau khi còn có thể, để không bao giờ phải hối tiếc.