Sau 10 năm tôi ly hôn người vợ chỉ biết có tiền, ngày ra tòa giành nuôi con, cô ấy nói 1 câu mà tôi chịu thua

Xem bài viết

32 tuổi tôi mới lấy vợ, cô ấy kém tôi 5 tuổi. Một năm sau kết hôn vợ tôi mới có bầu, nhưng lúc biết vợ có tin vui tôi lại chuẩn bị lên đường sang nước ngoài làm ăn. Tôi đi vợ vẫn ở với bố mẹ chồng như hồi mới cưới. Cô ấy có xin về ngoại dưỡng thai nhưng tôi không đồng ý vì lấy chồng phải ở nhà chồng, quê ngoại xa trung tâm thành phố nhỡ có vấn đề gì di chuyển lên bệnh viện mất rất nhiều thời gian.

Vợ bầu bí, sinh đẻ tôi không bên cạnh mà chỉ có ông bà nội. Tôi đi sang đó làm lương cao hơn ở nhà nhiều, nhưng làm được tiền tôi gửi về cho mẹ giữ hộ thay vì để vợ giữ. Tôi đồng ý với quan điểm của bố mẹ, chồng xa nhà, không nên để vợ giữ nhiều tiền phòng trường hợp vợ bồ bịch hay mang hết tiền cho nhà ngoại.

Thời gian đầu tôi chu cấp cho vợ 5 triệu/tháng, nhưng đến khi vợ đi làm trở lại, thu nhập lương 10 triệu tôi thấy 2 mẹ con dư giả ăn tiêu nên không gửi cho vợ nữa. Xa nhà, vợ chồng không gần nhau lâu dần chúng tôi có khoảng cách. Những cuộc gọi tâm sự ít hơn, tình cảm nhạt phai, vợ trầm tính đi rất nhiều. Là đàn ông lại xa vợ, nên ở nơi xa tôi cũng qua lại với một người phụ nữ khác. Cô ấy đã có gia đình, chồng con ở nhà. Mối quan hệ này chỉ là tạm bợ, không cần bận tâm.

Làm xa 9 năm, tôi quyết định về nước vì đã có một số vốn kha khá trong tay. Thế nhưng về nhà vợ vẫn hững hờ với tôi, thậm chí cô ấy không muốn ngủ chung. Cô ấy lấy đủ lý do để né tránh, tôi không hiểu vì sao cô ấy lại như thế. Về được vài hôm thì vợ hỏi tôi về số tiền mẹ giữ, tôi chưa có ý định lấy vì mẹ cầm chứ có mất đâu mà sợ. Vậy mà cô ấy làm ầm lên, nói số tiền ấy đáng lý vợ phải cầm, là của cô ấy.

Sau 10 năm tôi ly hôn người vợ chỉ biết có tiền, ngày ra tòa giành nuôi con, cô ấy nói 1 câu mà tôi chịu thua - Ảnh 2.

Vợ nói nhiều về tiền, cái gì cũng kể lể mua hết từng này, tôi dùng thì phải giữ gìn, rằng bao năm qua cô ấy đã phải tiết kiệm, sống khổ sở thế nào với đồng lương của mình. Mệt mỏi khi vợ suốt ngày chỉ biết tiền, đòi hỏi chồng phải đưa hết số tiền mẹ giữ nên tôi rất không hài lòng.

Vợ luôn tỏ thái độ không tôn trọng bố mẹ chồng và chồng. Vợ cho rằng mọi thứ sắm sửa trong nhà đều do cô ấy hết. Chúng tôi cãi nhau rất nhiều, chẳng thể giải hoà được. Bức xúc vì vợ cãi mẹ, tôi liền đòi ly hôn. Cô ấy gật đầu cái rụp. Vậy là chúng tôi chờ quyết định của toà, cô ấy bế con ra ngoài thuê nhà trọ ở.

Hai vợ chồng tôi không tranh chấp tài sản gì, vì từ lúc cưới chẳng có gì chung ngoài thằng con trai. Tôi muốn giành quyền nuôi con mình, vì nó là tất cả với tôi. Nhà tôi không có vợ, có con dâu nhưng nhất định phải có con trai. Mẹ tôi cũng muốn điều đó. Đã 2 lần chúng tôi ra toà hoà giải bất thành. Cho đến lần thứ 3 vợ hỏi tôi mà tôi đứng hình không nói lại được: “Anh làm bố nhưng đã nuôi nó được ngày nào chưa? Tôi 1 mình đi làm nuôi con, 1 bộ quần áo anh không mua nổi cho nó thì có tư cách gì mà nuôi?” .

Vợ nói đúng, tôi luôn cho rằng cô ấy làm lương 10 triệu hoặc hơn là 2 mẹ con đủ chi tiêu nên chẳng đưa thêm cho vợ đồng nào. Số tiền tôi làm được thì gửi hết cho mẹ giữ để về lấy vốn làm ăn. Tôi cứ ngỡ ở nhà ông bà mua cho cháu thứ này thứ kia nhưng không có gì cả. Ông bà lại nghĩ vợ chồng tôi lương ổn thì tự lo cho con nên kệ.

Chấp nhận thua vợ, tôi để con trai theo mẹ và đó cũng là câu trả lời của thằng bé. Nó ở với mẹ từ nhỏ, thiếu thốn hơi ấm, tình thương của bố nên không trách được việc không muốn ở với tôi. Vợ con đi rồi, mẹ đưa lại cho tôi số tiền lớn tôi đã kiếm được mấy năm qua. Nhưng cầm tiền tôi lại thấy buồn, não nề vô cùng. Chỉ vì sợ vợ tiêu tiền của mình mà tôi đánh mất cuộc hôn nhân này. Tôi tệ quá.

(binh…@gmail.com)

Nghe tiếng ngáy lạ trong phòng ngủ khi đi công tác về khuya, chồng nhẹ nhàng mở cửa và cái kết không thể bất ngờ hơnNghe tiếng ngáy lạ trong phòng ngủ khi đi công tác về khuya, chồng nhẹ nhàng mở cửa và cái kết không thể bất ngờ hơn

Theo Vietnamnet