Bỏ việc ở nhà chăm sóc con cái, gia đình, nhìn bề ngoài thì có vẻ như bạn đang tận hưởng cuộc sống, nhưng thực tế lại mệt hơn cả đi làm. Đã vậy còn không được đền đáp xứng đáng.
Đàn ông một khi đã mệt mỏi với hôn nhân, họ dễ tìm kiếm hứng thú bên ngoài, còn phụ nữ thì chỉ có thể thụ động chấp nhận, muốn ra đi cũng khó bởi đã mất đi khả năng sống độc lập. Lỡ cuộc sống mà có biến cố, nỗi cơ cực sẽ nhiều hơn gấp trăm lần.
Thu Hồng mang thai ngay sau khi kết hôn. Qua kỳ nghỉ sinh, cô muốn tiếp tục đi làm nhưng con ốm suốt nên phải ở nhà chăm. Mẹ chồng đã già yếu không thể trông cháu, nên cuối cùng vợ chồng cô bàn bạc rằng cô sẽ nghỉ hẳn làm để tập trung cho gia đình.
Ở nhà chăm con, mọi việc đều đến tay. Sức khỏe của mẹ chồng Hồng thực sự không tốt nên cần một người đặc biệt chăm sóc. Việc này lại đổ lên đầu con dâu đang ở nhà, vậy nên, gần như toàn bộ thời gian của cô dành để quanh quẩn trông con và mẹ chồng.
Mẹ chồng nằm trên giường bệnh 20 năm, tới khi cụ mất, Thu Hồng cũng đã 46 tuổi. Dù muốn ra ngoài tìm việc làm nhưng cô cũng thấy rằng tuổi của mình đã không còn phù hợp. Giữa lúc tràn trề thất vọng thì một người phụ nữ lại xuất hiện, đó là người đang mang trong mình đứa con của chồng cô. Cô ta đến tận nhà làm ầm ĩ. Không chịu nổi cú sốc này, Thu Hồng chủ động làm đơn ly hôn.
Sau khi ly hôn, cô phải lần đầu tiên tự đi tìm nhà. Để tiết kiệm tiền, cô chỉ có thể tạm thời sống trong một căn nhà gỗ ọp ẹp. Rất ít khi phải xa các con nên cô nhớ chúng vô cùng, thường lén về nhà ngắm con từ xa. Cuối tuần, bọn trẻ đến ở với mẹ, nhưng vì đã quen sống trong môi trường có điều kiện hơn nên chúng thường xuyên kêu ca về căn nhà gỗ, trong lòng cô cảm thấy rất khó chịu.
Thu Hồng nghĩ mình cần phải tìm một công việc, càng sớm càng tốt. Cô muốn theo chuyên ngành cũ nhưng không thể được vì đã quá tuổi, cuối cùng cô cũng tìm được một công việc phù hợp, dù đồng nghiệp quanh cô toàn là sinh viên mới ra trường. Nhiều khi cô cảm giác cô đơn lạc lõng, nhưng biết mình cần kiên trì để sống.
Có nhiều đêm, căn phòng có tiếng gõ cửa khiến Thu Hồng tột cùng sợ hãi, nằm co rúm một góc. Lúc này cô chợt hối hận vì đã chọn hy sinh, nếu không đánh cược hết những gì mình có vào hôn nhân, có lẽ bây giờ cô không đến nỗi như vậy, cuộc sống cơ cực, tồi tệ, sống không bằng chết.
Nhiều phụ nữ cho đi một cách mù quáng trong hôn nhân, nhưng cho đi chưa chắc đã nhận lại được điều gì. Nếu dần dần khả năng của bạn sa sút, dù đã cống hiến hết mình cho gia đình vẫn có thể bị xét nét, chỉ trích, bị người khác không ưa, có thể đánh mất cuộc hôn nhân vì đối phương phản bội…
Bởi vậy, quan trọng nhất vẫn là tự mình làm chủ số phận của mình, sự nghiệp của mình. Dù thế nào đi nữa, chị em cần trau dồi mỗi ngày nâng cao năng lực bản thân, đừng từ bỏ tất cả chỉ vì muốn chu toàn lo cho gia đình. Muốn có được hạnh phúc, bạn cần đủ sức mạnh để bảo vệ hạnh phúc ấy.