Bạn trai tôi đã có con. Đó là một bé gái xinh xắn, sinh năm 2010, tên Alice. Cô bé đang sống ở Mỹ với mẹ của mình.
Khi tôi quyết định gắn bó với anh, một người đàn ông có con riêng, gia đình và bạn bè nhiều lần ngăn cản. Nhưng tôi lại nghĩ khác. Ngoài việc là một người đàn ông tử tế, anh còn rất yêu thương gia đình, đặc biệt là con mình.
Tôi và anh tình cờ quen nhau tại một quán bar vào đêm giao thừa 2019. Đến nay, chúng tôi đã ở bên nhau 3 năm. Ngay từ thời điểm mới bắt đầu mối quan hệ, anh chưa bao giờ giấu tôi việc anh có một cô con gái.
Thậm chí, cô bé còn là niềm hãnh diện của anh.
Anh dành nhiều đêm để kể với tôi về Alice và tình cảm mà anh dành cho cô con gái nhỏ chỉ mới gặp mặt nhau 3 lần, mặc dù Alice năm nay đã 12 tuổi.
Alice là kết quả của một mối tình chớp nhoáng giữa anh và bạn gái cũ. Cả hai đều tự nguyện đến với nhau và chia tay vì tính cách khó hòa hợp. Nhưng điều mà cả hai luôn gìn giữ đó chính là sự tôn trọng dành cho đối phương.
Thời điểm mẹ Alice mang thai, cô ấy không hề nói với anh. Qua lời anh kể, tôi được biết khi Alice chào đời, cất tiếng khóc, anh mới biết đến sự xuất hiện của cô bé. Nhưng lúc đó, Alice được sinh ra tại Mỹ, anh không thể nào đến thăm con gái mặc dù rất muốn.
Nhiều năm qua, chưa bao giờ anh nghĩ đến chuyện xác minh liệu cô bé có phải là con mình hay không. Điều đó với anh không quan trọng. Thậm chí bạn gái cũ của anh cũng không yêu cầu anh phải có khoản chu cấp nào cho con, chỉ đơn giản, cô ấy muốn anh biết đó là giọt máu của mình.
Năm Alice 3 tuổi, đó là lần đầu tiên anh sang Mỹ gặp con gái mình. Cô bé lúc đó vẫn còn nhỏ, thậm chí khó có thể nhớ rõ hình dáng của người mà nó gọi là “ba”. Anh rưng rưng nước mắt kể với tôi về sợi dây kết nối vô hình giữa anh và Alice. Đó là giây phút anh không bao giờ quên.
Lần thứ 2, anh thăm Alice năm 6 tuổi, lúc này cô bé đã đi học, đã lớn phổng và rất quý ba. Anh và Alice bắt đầu liên lạc với nhau nhiều hơn bằng cuộc gọi video, những tin nhắn, hình ảnh được gửi thông qua bạn gái cũ của anh.
Anh đặt mục tiêu cho mình 3 năm sẽ sang thăm Alice một lần. Từ khoản thu nhập hàng tháng, anh trích một quỹ riêng, anh không gọi nó là tiền tiết kiệm mà là dành để thăm con gái.
Tuy nhiên, năm ngoái, dịch Covid ập tới đúng lúc anh dự định thăm con. Bao nhiêu kế hoạch đành phải gác lại, gác cả nỗi nhớ, khao khát được gặp con gái nhỏ của anh.
Những đêm anh cố thức để gọi điện cho Alice vì trái múi giờ, ân cần hỏi han cô bé chuyện học hành, cho đến những lúc anh cùng bạn gái cũ lên kế hoạch về trường học, nói về mối quan tâm của cô bé 12 tuổi… Tôi biết anh thật sự là người đàn ông có trách nhiệm.
Đến cuối năm 2022, khi mọi chuyện đã dần ổn hơn, anh ấp ủ kế hoạch sang Mỹ nhanh chóng để thăm con gái.
“Sang Mỹ đi chơi cùng anh và Alice đi”, lời đề cập của anh khiến tôi bất ngờ.
Tôi hiểu con bé rất quan trọng với anh, việc anh ngỏ lời chứng minh anh cũng tin tưởng và muốn tôi gần gũi hơn với con. Tất nhiên tôi rất vui vì điều đó. Tôi hy vọng Alice cũng có thể đón nhận tôi như một người bạn của cô bé.
Hiện chúng tôi đang hoàn tất các thủ tục xin visa và dự định sẽ đón Giáng sinh năm nay tại Mỹ cùng con gái anh.
Thu Hiền (27 tuổi, quận 1, TP.HCM)