Diêm Chí Quốc là một phi công xuất sắc trong lực lượng Không quân Bắc Kinh, Trung Quốc. Anh rất thích cuộc sống của quân đội, thích bay lượn trên bầu trời xanh và luôn nỗ lực hết mình để hoàn thành tốt nhiệm vụ.
Tuy vậy, trong khi các bạn cùng trang lứa đã yên bề gia thất, Diêm vẫn chỉ biết đến công việc. Những người đồng đội suốt ruột thay cho anh nên liên tục mai mối. Nhưng lần nào cũng vậy, Diêm đều từ chối vì không thấy rung động.
Một ngày nọ, thủ trưởng cho Diêm xem ảnh của những cô gái cũng là quân nhân. Khi nhìn thấy một nữ quân y, Diêm thấy xốn xang trong lòng. Ngay hôm đó anh viết bức thư đầu tiên và nhờ thủ trưởng gửi cho Trương Lan Lan, người phụ nữ trong bức ảnh – đang ở Quân khu Phúc Kiến.
Khi Lan Lan hồi đáp, Diêm hạnh phúc đến mức mang bức thư ra đọc 3 lần rồi cẩn thận cất trong tủ của mình. Theo thời gian, những lá thư qua lại giữa hai người mỗi ngày một nhiều hơn và họ nhanh chóng phát triển từ đồng đội thành người yêu.
Trận động đất kinh hoàng
Sau hơn 200 bức thư, ngày 23/7/1976, cặp đôi tổ chức đám cưới giản dị tại phòng họp của sân bay Tuân Hóa (tỉnh Hà Bắc). Trong hôn lễ, cặp đôi mặc bộ quân phục xanh, cười rạng rỡ trước sự chúc phúc của gia đình, đồng nghiệp và bạn bè thân thiết.
Khi đám cưới kết thúc, đôi uyên ương cùng nhau về quê ở Đường Sơn, Hà Bắc để ra mắt gia đình, họ hàng.
Đêm thứ 5 Đường Sơn, vào lúc 3h sáng, Diêm Chí Quốc phát hiện cơn chấn động dữ dội. Sau khi đánh thức vợ dậy, hai người thấy ngôi nhà liên tục bong tróc. Chí Quốc vội vàng nắm lấy tay vợ lao ra khỏi nhà. Nhưng trong tích tắc, một bức tường đã đổ ập xuống, Diêm Chí Quốc vì che chắn cho vợ nên bị thương ở chân.
Thấy vậy, Trương Lan Lan – một bác sĩ quân đội vội nhào đến xem vết thương cho chồng. Diêm chưa kịp cản vợ thì mái nhà đã đổ sập xuống. Một mảng tường đập thẳng vào người Lan Lan. Chỉ trong vài giây, Trương Lan Lan bị bất tỉnh. Diêm Chí Quốc cũng bị thương nặng, đôi chân đầy máu nhưng vẫn cố bò về phía vợ, lật đổ bức tường gạch đang đè lên vợ của mình.
Cuối cùng, cơn địa chấn cũng qua đi, cả hai được cứu hộ đưa đến bệnh viện.
Sau 4 ngày cứu chữa, Lan Lan vẫn hôn mê. Các bác sĩ lo ngại Lan Lan sẽ không hồi phục được nữa. Diêm Chí Quốc không dám tin sự thật này. Anh cầu xin bác sĩ làm mọi cách để cứu Lan Lan.
Trong nửa tháng sau đó, Lan Lan liên tục bị đẩy vào phòng mổ. Diêm Chí Quốc ngồi chờ bên ngoài, chịu rất nhiều đau đớn. Anh ký vào giấy đồng ý cho mỗi ca phẫu thuật với cái bắt tay và khuôn mặt nhòe nước mắt.
Diêm đã lái nhiều chuyến bay và chuyến bay nào cũng có thể gặp tai nạn. Nhưng trước sự sống và cái chết của mình, anh chưa bao giờ nao núng. Vậy mà giờ đây, khi chứng kiến cảnh người yêu nằm trên giường bệnh không rõ sống chết, anh cảm thấy vô cùng sợ hãi.
May mắn, sau nhiều lần phẫu thuật, các dấu hiệu sinh tồn của Trương Lan Lan đã dần ổn định. Nhưng cô quá yếu, không thể đứng dậy ra khỏi giường. Diêm Chí Quốc ở bên vợ, chăm sóc ngày đêm không rời.
Nhiều tháng trôi qua, Lan Lan ổn định sức khỏe. Nhưng hai chân của cô vĩnh viễn không thể đi lại được nữa. Nhận ra điều này Lan Lan trở nên bất ổn về mặt cảm xúc. Cô cáu kỉnh và và liên tục đòi ly hôn. Nhưng tình yêu của Diêm Chí Quốc rất vững chắc, anh trịnh trọng nói với Lan Lan: “Anh không đồng ý, đừng nghĩ đến chuyện ly hôn, cả đời này anh sẽ yêu một mình em. Em phải vui lên, dù con đường sau này có gập ghềnh như thế nào, anh sẽ ở bên em!”.
Trương Lan Lan bật khóc. Sau hôm đó cô mới mở lòng mình trở lại.
Khi sức khỏe gần như đã bình phục, Lan Lan giục chồng trở lại làm việc. Cô không muốn vì mình mà giết chết giấc mơ bay của chồng. Cô cũng hứa với chồng sẽ hợp tác điều trị một cách nghiêm túc và duy trì tâm trạng vui vẻ.
Bằng cách này, cặp đôi đã bắt đầu một cuộc sống mới.
Tình yêu bền chặt
Những ngày ở đội bay, cứ sau mỗi nhiệm vụ Diêm Chí Quốc lại viết một bức thư cho vợ để kể về cuộc sống của mình, đồng thời động viên vợ điều trị bệnh. Biết vợ ham học, mỗi khi về nhà, anh lại mang theo sách giúp vợ tìm hướng đi mới trong cuộc sống.
Năm 1987, Trương Lan Lan đã có thể sử dụng linh hoạt cả hai tay nhờ điều trị bằng phương pháp châm cứu. Với sự khuyến khích của chồng, cô bắt đầu viết một cuốn tiểu thuyết về trải nghiệm của hai người. Để đồng hành cùng vợ, Diêm động viên vợ, tìm kiếm thông tin cho vợ và luôn dành thời gian trò chuyện để giúp Lan Lan tìm lại cảm hứng.
Năm 2005, Diêm Chí Quốc kết thúc sự nghiệp bay của mình để có nhiều thời gian bên vợ hơn.
Anh đưa vợ đi khắp nơi, cùng vợ ngắm những chiếc lá phong rực lửa ở Tương Sơn, ngắm Vạn Lý Trường Thành hùng vĩ, dạo biển ở Đại Liên, và thậm chí đến thăm núi Ngô Đồng ở Thâm Quyến …
Cuốn tiểu thuyết ngôn tình “Sorrowful River” do Trương Lan Lan viết cũng đã hoàn thành và được đăng nhiều kỳ trên tạp chí Không quân. Ngôn từ tinh tế, cách mô tả sống động trong cuốn tiểu thuyết đã khiến vô số người đọc cảm động. Vợ chồng Chí Quân thấy vậy thì vô cùng hạnh phúc. Họ gọi cuốn sách là đứa con tinh thần của mình.
Tháng 10/2017, tình trạng của Trương Lan Lan bất ngờ trở nên trầm trọng và cô phải nhập viện. Trong lúc thiếp đi, Lan Lan vẫn không quên nắm tay chồng.
Sau đó, cô qua đời với nụ cười và khuôn mặt thanh thản. Diêm Chí Quốc ở bên, nắm tay vợ, lặng lẽ cất lời: “Anh bay trên bầu trời xanh, em là ngôi sao sáng, cho dù chúng ta ở cách xa nhau bao nhiêu, anh vẫn sẽ tìm thấy em”.
Hôm đó, lần cuối cùng ở bên nhau, Diêm giúp vợ lau người, rửa mặt, mặc quân phục sạch sẽ để Lan Lan hoàn thành chặng cuối một cách tươm tất.
41 năm qua đi, cả hai đã cùng nhau vượt qua những khó khăn và để lại nhiều kỉ niệm đẹp. Tình yêu của họ là minh chứng cho câu nói “đồng hành là tình yêu sâu sắc, bền lâu nhất”.
Theo 163/vietnamnet.vn