Công an huyện Hoàng Su Phì (Hà Giang) đang tạm giữ hình sự đối với Triệu Tạ Mềnh (31 tuổi, ở xã Thông Nguyên, huyện Hoàng Su Phì) để điều tra về hành vi hiếp dâm. Nạn nhân trong vụ việc là chị T.L. (29 tuổi, ở Hà Nội), làm nghề hướng dẫn viên du lịch.
Theo lời kể của nạn nhân, tối 17/9, sau khi ăn cơm tối cùng đoàn du lịch, chị trở về phòng vào lúc 22h30. Đêm hôm đó, khi đang ngủ say, chị L bị một thanh niên lẻn vào phòng, khống chế và cưỡng ép quan hệ tình dục.
“Ngày 20/9, Mềnh đưa cả vợ con lên để xin tôi tha thứ và bỏ qua. Mềnh còn làm cả phong bì bên trong có tiền, mục đích không muốn đưa sự việc ra ánh sáng nhưng tôi quyết tâm không thỏa hiệp. Tôi chấp nhận bị ảnh hưởng, chấp nhận bị tai tiếng để làm sáng tỏ vụ việc, bắt kẻ đồi bại phải chịu trách nhiệm trước pháp luật”, chị L bức xúc.
Tiến sĩ, luật sư Đặng Văn Cường- Trưởng văn phòng luật sư Chính Pháp nhận định, việc nạn nhân đứng ra tố cáo đối tượng thực hiện hành vi hiếp dâm là rất dũng cảm. Điều đó cho thấy, cô gái đã vượt qua được trở ngại về mặt tâm lý để quyết tâm đưa sự việc ra ánh sáng, làm cơ sở để các cơ quan chức năng vào cuộc và xử lý đối tượng theo quy định pháp luật.
Pháp luật Việt Nam bảo vệ tính mạng, sức khỏe, danh dự nhân phẩm và quyền tự do tình dục của mọi công dân. Hành vi quan hệ tình dục trái ý muốn là vi phạm pháp luật, người thực hiện hành vi này có thể bị xử lý hình sự theo quy định của Bộ luật hình sự nếu nạn nhân tố cáo, tố giác.
Sau khi nhận được đơn tố giác tội phạm, cơ quan điều tra sẽ đưa nạn nhân đi thăm khám và giám định pháp y tình dục. Đồng thời khám nghiệm hiện trường, thu thập các dấu vết, lấy lời khai của nghi phạm, lời khai của người làm chứng làm căn cứ chứng minh tội phạm.
Nếu đối tượng bị tố giác thừa nhận hành vi phạm tội, phù hợp với lời khai của người bị hại, phù hợp với các dấu vết, chứng cứ để lại trên hiện trường vụ án, với kết quả giám định pháp y tình dục thì có căn cứ để khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can về tội “Hiếp dâm” theo quy định tại Điều 141 (BLHS 2015).
Trường hợp đối tượng không thừa nhận hành vi của mình thì cơ quan điều tra phải chứng minh bằng các chứng cứ như: Căn cứ vào lời khai của người bị hại, vào dấu vết để lại trên cơ thể của nạn nhân và trên hiện trường vụ án, đồng thời chứng cứ khoa học, khách quan, quan trọng nhất là kết quả giám định pháp y tình dục cho thấy đã có hành vi xâm hại tình dục xảy ra.
Có hai vấn đề quan trọng mà cơ quan điều tra có trách nhiệm phải chứng minh để xác định sự thật khách quan, làm căn cứ giải quyết vụ án là: Có hành vi quan hệ tình dục diễn ra hay không và hành vi quan hệ tình dục trái ý muốn hay tự nguyện. Nếu kết quả chứng minh cho thấy có hành vi quan hệ tình dục xảy ra và hành vi quan hệ tình dục là trái ý muốn thì mới xử lý hình sự được đối tượng này về tội hiếp dâm.
Đối với nạn nhân đã là người từ đủ 16 tuổi thì phải chứng minh hành vi quan hệ tình dục là trái ý muốn thì mới xử lý hình sự được đối tượng gây án. Có rất nhiều căn cứ để chứng minh có hành vi quan hệ tình dục trái ý muốn như: Đối tượng gây án bị cào cấu, cắn xé do nạn nhân phản kháng; có hành vi chống cự dẫn đến hiện trường vụ án bị xáo trộn, để lại dấu vết bầm tụ trên cơ thể nạn nhân và trên cơ thể đối tượng gây án; nạn nhân la hét, bỏ chạy…
Cũng có nhiều trường hợp nạn nhân bị đe dọa, uy hiếp, do lo sợ bị hại sát hại nên giả vờ đồng ý và im lặng. Trong trường hợp này im lặng không có nghĩa là đồng ý mà là tìm cách để đảm bảo an toàn về tính mạng và làm căn cứ để tố cáo.
Tiến sĩ Cường chia sẻ: “Vụ việc là bài học cho các đối tượng “yêu râu xanh”, chỉ vì ham muốn bản năng tình dục mà bất chấp pháp luật, xâm phạm đến quyền tự do thân thể của người khác, xâm phạm quyền tự do tình dục của công dân và phải trả giá cho hành vi đồi bại của mình bằng những năm tháng tù đầy dài đằng đẵng.
Đây cũng là bài học cho các cô gái trẻ trong các mối giao tiếp xã hội và các kỹ năng sống, kỹ năng xử lý tình huống và kỹ năng đảm bảo an toàn cho bản thân, trong đó có việc khóa cửa trước khi ngủ để tránh những tình huống “hớ hênh” khiến người khác nảy sinh ý định đồi bại.
Việc nạn nhân không thỏa hiệp, quyết tâm tố giác tội phạm, đưa sự việc ra ánh sáng để đối tượng hiếp dâm phải bị xử lý là hành động rất đáng khuyến khích nhằm đảm bảo nhân phẩm của phụ nữ, đảm bảo thượng tôn pháp luật và là cơ sở để đấu tranh với tội phạm xâm hại tình dục đang diễn biến phức tạp trong giai đoạn hiện nay”.
Điều 141. Tội hiếp dâm
1. Người nào dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực hoặc lợi dụng tình trạng không thể tự vệ được của nạn nhân hoặc bằng thủ đoạn khác giao cấu hoặc thực hiện hành vi quan hệ tình dục khác trái với ý muốn của nạn nhân, thì bị phạt tù từ 02 năm đến 07 năm.
2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ 07 năm đến 15 năm:
a) Có tổ chức;
b) Đối với người mà người phạm tội có trách nhiệm chăm sóc, giáo dục, chữa bệnh;
c) Nhiều người hiếp một người;
d) Phạm tội 02 lần trở lên;
đ) Đối với 02 người trở lên;
e) Có tính chất loạn luân;
g) Làm nạn nhân có thai;
h) Gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của nạn nhân mà tỷ lệ tổn thương cơ thể từ 31% đến 60%;
i) Gây rối loạn tâm thần và hành vi của nạn nhân từ 11% đến 45%;
k) Tái phạm nguy hiểm.
…………..