TAND cấp cao tại TP.HCM vừa mở phiên xét xử phúc thẩm đối với bị cáo Bùi Văn Hòa (30 tuổi, ngụ Hậu Giang) về tội “giết người”. Nạn nhân là bé gái 2 tuổi, con gái người tình anh ta.
Trước đó, tại phiên sơ thẩm, Hòa bị TAND tỉnh Long An tuyên phạt tử hình. Liên quan tới vụ việc, người tình anh ta là Nguyễn Thị Thu Vân (29 tuổi, ngụ Quảng Ngãi) cũng bị tuyên phạt 2 năm 6 tháng tù về tội “che giấu tội phạm”. Sau phiên sơ thẩm, Hòa kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt.
Theo Bản án sơ thẩm, Hòa và Vân quen biết nhau thông qua mạng xã hội. Dù cả 2 đã có gia đình nhưng vẫn nảy sinh tình cảm sai trái.
Theo tiếng gọi của tình yêu, đầu tháng 2/2020, Vân bồng con gái là bé T. (2 tuổi) bắt xe khách từ Quảng Ngãi vào huyện Bến Lức (Long An) gặp Hòa rồi cả 2 thuê nhà chung sống với nhau như vợ chồng.
Do bé T. hay quấy khóc vào ban đêm khiến Hòa không ngủ được nên anh ta thường xuyên đánh đập bé.
Khoảng 21 giờ ngày 18/12/2020, khi đang ngủ thì Hòa bị đánh thức bởi tiếng khóc của bé T. Tức giận, anh ta xông tới đánh vào vai, mông rồi lôi bé vào nhà vệ sinh nhấn đầu xuống nước.
Khoảng 23h cùng ngày, bé T. vẫn không chịu nín, Hòa bật dậy đá mạnh khiến bé T. văng vào tường rồi văng ra nền nhà nằm bất động, mặt tím tái. Thấy vậy, Hòa và Vân hô hấp nhân tạo nhưng bé T. không qua khỏi.
Thấy bé T. tử vong, Hòa cấm Vân không được nói cho ai biết rồi quấn thi thể bé đựng vào túi xách cùng Vân chở đi giấu ở bụi cỏ dại dưới chân cầu đường cao tốc TP.HCM – Trung Lương.
Một tháng sau, ngày 18/1/2021, sau khi được người nhà động viên, Vân đến cơ quan công an đầu thú và cùng người tình chỉ nơi giấu thi thể con gái.
Theo kết luận giám định pháp y, nguyên nhân chết của bé T. do bị đa chấn thương vùng răng, hàm, ngực và gãy xương sườn, xương đòn.
Tại phiên tòa, Hòa thành khẩn khai nhận toàn bộ hành vi. Anh ta biện minh cho tội ác của mình là do lỡ tay trong lúc nóng giận chứ không muốn sát hại bé T.
Xét thấy, bị cáo thực hiện hành vi phạm tội đặc biệt nghiêm trọng, vi phạm luật Bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em. Bị cáo đã thực hiện hành vi bạo hành liên tục cho đến khi bé T. tử vong. Sau khi phạm tội, bị cáo còn đe dọa, lôi kéo Vân che giấu hành vi phạm tội. Hành vi của bị cáo thể hiện tính côn đồ, mất hết tính người. Mức án tử hình mà cấp sơ thẩm đã tuyên là đúng người, đúng tội, không oan sai.
Quá trình xét xử, bị cáo thành khẩn khai báo, có hoàn cảnh gia đình khó khăn, phạm tội lần đầu. Tuy nhiên, HĐXX nhận thấy bị cáo Hòa đã không còn khả năng cải tạo, nên cần loại bỏ vĩnh viễn khỏi xã hội để đảm bảo nghiêm minh của pháp luật. Tại phiên toà phúc thẩm, bị cáo không cung cấp tình tiết giảm nhẹ mới nên HĐXX không có căn cứ chấp nhận kháng cáo, tuyên y án tử hình đối với bị cáo.