“Phụ nữ trung niên lo gì nhất ở chồng?” – Nghe lời nói thật từ các chị em

Xem bài viết

Phụ nữ mong manh nên thường thiếu cảm giác an toàn, bước vào tuổi trung niên họ có những nỗi sợ mơ hồ về bạn đời luôn giấu kín (Ảnh minh họa: Sohu).

Sợ nhất chồng thay lòng đổi dạ

“Vợ chồng mình kết hôn được 20 năm. Những ngày khó khăn nhất đã qua. Bây giờ các con mình lớn rồi, điều kiện tài chính cũng tốt hơn nên mình không muốn có bất kỳ rắc rối nào trong hôn nhân cả.

Hiện giờ anh ấy không có biểu hiện gì nhưng mình vẫn sợ nhất là anh ấy sẽ thay đổi. Vợ chồng mình đã cùng đi qua nhiều gian khổ mới đến được hôm nay, mình không thể để anh ấy rơi vào tay người khác. Ở tuổi của mình, không biết có còn tìm được đối tác như mong muốn nữa không? Rồi còn các con thì sao… Nếu gia đình không yên, không nguyên vẹn thì con cái khổ lắm” – Chị Hoài Ly, 42 tuổi.

Sợ nhất chồng không quan tâm đến gia đình

“Vợ chồng cô đến với nhau qua mai mối. Kết hôn rồi, chú ấy đối xử rất tốt với cô. Chú cũng làm việc nhà, nhưng khi cô mang thai rồi xin nghỉ việc thì việc nhà mới đổ dồn lên vai cô.

Sau khi con ra đời, chú ấy dường như ít thương vợ hơn, thường mặc kệ chuyện nhà để cho vợ quán xuyến. Chú nghĩ rằng mình đi làm cả ngày nuôi sống gia đình thì vợ phải làm những việc còn lại trong nhà, chăm con, dọn dẹp nấu nướng, đối nội đối ngoại. Chú sống rất thoải mái, coi vợ phục vụ mình là chuyện đương nhiên. Nhiều lúc cô mệt mỏi, ở tuổi này rồi mới thấm, lấy chồng sợ nhất là người ta không quan tâm đến gia đình, chỉ mải mê những chuyện ở ngoài còn trong nhà thì dồn hết lên vai vợ” –  Cô Quỳnh Giao, 50 tuổi.

Sợ nhất chồng không kiếm ra tiền (Chị Duyên, 48 tuổi)

Hồi cưới được 2 năm tôi vẫn nghĩ mình có thể cùng chồng đi làm để gánh vác gia đình. Nhưng cuối cùng, anh ấy nghỉ việc ở nhà chơi game cả ngày, còn mình tôi phải làm việc đến kiệt sức.

Tôi rất thất vọng với biểu hiện của chồng và đã nhiều lần nói chuyện với anh ấy. Tôi hy vọng anh ấy có thể đi làm trở lại, tự đứng trên đôi chân của mình. Sau nhiều lần tôi thuyết phục, anh ấy cũng đi làm, nói là đi tỉnh làm ăn với anh em bạn bè, nhưng được vài ngày thì anh ấy lại bỏ về, lại chơi game như cũ.

Tôi thực sự rất chán nản. Ở tuổi này rồi mà kinh tế gia đình vẫn chưa đâu vào đâu, tất cả trông chờ vào sức lao động của một người phụ nữ như tôi, trong khi chồng không kiếm ra tiền nhưng cũng không hề sốt ruột.

Tôi vẫn luôn hy vọng rằng một ngày nào đó chồng mình có thể thay đổi. Cánh đàn ông cũng nên hiểu vai trò của mình trong gia đình lớn như thế nào, đừng hỏi vì sao thái độ của vợ thay đổi, khi anh ta thực sự không thể kiếm ra tiền. Đầu tắt mặt tối, ăn bữa nay lo bữa ngày mai, làm sao chúng tôi có tâm lý tốt mà dịu dàng cho được?