Những bông hoa hồng ám ảnh
Cách đây đúng 14 năm, thời điểm đó Hà Tây vẫn là một tỉnh riêng biệt, chưa sát nhập vào Hà Nội. Buổi trưa 1/4/2008, người dân ở TP Hà Đông được dịp hoảng hồn khi biết trên địa bàn mới xảy ra vụ án giết người.
Hiện trường là một nhà nghỉ nằm trên con đường Nguyễn Trãi. Tại đây, công an phát hiện nạn nhân nữ đã chết trên giường, xung quanh có tới 99 bông hoa hồng đỏ rực được xếp thành những chữ cái biểu thị tên người. Phía bên trong phòng nghỉ bé nhỏ ấy, loang lổ các vết máu.
Theo trình báo của chủ nhà nghỉ, vào tối hôm trước có đôi nam nữ đến thuê phòng. Trưa hôm sau, người con trai đột ngột chạy xuống lễ tân kêu cứu, trên người có vết thương rỉ máu. Sau khi đưa nam thanh niên này tới bệnh viện, những người có mặt đã kiểm tra và phát hiện cô bạn gái đi cùng người này đã chết từ bao giờ.
Khi tiếp cận hiện trường, các cán bộ, chiến sĩ Công an tỉnh Hà Tây (cũ) đã không khỏi ám ảnh. Nạn nhân nữ nằm trên giường, xung quanh được rải, trang trí bằng những bông hoa hồng còn tươi rói. Tất thảy có tới 99 bông, điều này khiến mọi người rùng mình khi nghĩ tới sự “lãng mạn đầy tàn nhẫn” mà kẻ thủ ác đã gây ra.
Kết quả khám nghiệm cho thấy, nữ nạn nhân còn rất trẻ, ở độ tuổi mười tám, đôi mươi. Cô gái ấy chết vì uống phải thuốc diệt chuột kịch độc.
Trong bệnh viện, nam thanh niên đi cùng nạn nhân đã qua cơn nguy kịch, từ đây một câu chuyện đau đớn đã dần được hé lộ. Nó không chỉ là một vụ án mạng nhẫn tâm, nó còn là hậu quả của những suy nghĩ đầy bệnh hoạn và mù quáng trong tình yêu.
Mối tình thuở học trò
Nữ nạn nhân nhanh chóng được làm rõ là chị Lê Thị L (SN 1988, quê quán Thanh Hóa, là sinh viên một trường cao đẳng có trụ sở ở Hà Tây). Thanh niên đi cùng, đang cấp cứu ở bệnh viện là Đỗ Hữu Huy ( 23 tuổi, quê quán Thanh Hóa), Huy nhận là người yêu của nạn nhân L.
Huy và chị L cùng quê, vốn học với nhau từ cấp 1, cấp 2. Sau này giữa hai người bắt đầu nảy sinh tình cảm yêu đương. Chị L chăm chỉ nên hết cấp 3 đã đỗ cao đẳng, về Hà Nội học tập. Huy thì hết lớp 9 đã đi làm thuê. Anh này chẳng làm ở đâu cố định, lúc thì Hà Nội, khi làm tại Thanh Hóa, có đận vào tận miền Nam.
Quãng thời gian học tập ở Hà Nội, sự xa cách về địa lý và những nhận thức mới trong cuộc sống khiến tình cảm chị L dành cho Huy ngày một ít đi. Nhiều lần chị L chủ động nói lời “chia tay” nhưng Huy không đồng ý.
Với Huy, kể từ lúc người yêu tỏ thái độ “nhãng ra”, gã thanh niên mới lớn rơi vào trạng thái “sốt ruột”. Có lần Huy ra ký túc xá tìm L thì bị cô gái ấy tránh mặt. Huy nổi cơn ghen tuông. Anh ta tìm gặp hai người bạn gái thân của chị L để dò hỏi xem có phải chị L đã yêu người khác? Nhóm bạn chị L khẳng định không có chuyện đó, chỉ là tình cảm đã “nhạt” và mong muốn Huy buông tha để cho L tập trung vào việc học hành.
Thời điểm ấy, Huy có nói nếu L bỏ mình thì không chỉ anh ta đau khổ mà L cũng sẽ phải chịu cảm giác tương tự. Huy thể hiện quyết tâm ấy bằng cách cắt tay, lấy máu viết dòng chứ H – L trên ghế đá rồi bỏ đi.
Kẻ “điên tình”
Sau lần tìm gặp L không được, Huy liên tục liên lạc nói chuyện mong chị L đừng bỏ mình. Chị L đã cương quyết nói lời chia tay. Giờ đây, người con gái ấy đã cảm nhận được tình yêu khi còn là học sinh chỉ là sự rung động đầy non nớt, nó không đủ lớn, đủ chín chắn để tồn tại nữa.
Huy bất lực, hắn bảo xin được gặp lần cuối cùng và chị L đồng ý. Ngày 30/3, Huy đi từ Thanh Hóa ra Hà Nội. Khoảng 12h cùng ngày, hắn xuống đón chị L. Hai người đi chơi suốt buổi hôm ấy, đến tối thì về thuê phòng tại một nhà nghỉ trên địa bàn TP Hà Đông (Hà Tây cũ).
Chị L không thể ngờ rằng, khi quyết định gặp nhau, Huy đã mang theo một “tâm hồn đầy bệnh hoạn”. Huy mua thuốc diệt chuột, diệt kiến, dán và hai vỉ thuốc ngủ đem theo bên mình.
Tối đó, khi nói chuyện, Huy biết không thể lay chuyển được chị L, gã đi vào nhà vệ sinh, lấy số “thuốc độc” kia pha vào cốc nước rồi đem trở ra. Huy nói chị L uống đi. Chẳng nghi ngờ, chị L ngửa cổ uống một hơi hết cốc nước. Chỉ ít phút sau, L sùi bọt mép, lên cơn co giật rồi lịm đi và tử vong.
Chứng kiến bạn gái chết trước mặt, Huy đi xuống đem theo 99 bông hoa hồng và 1 con dao lên phòng. Gã tỉ mỉ rải hoa xung quanh thi thể người yêu, xếp hoa thành hai chữ cái H – L.
Huy cắt dây điện từ chiếc quạt cây rồi buộc vào tay với ý định tự vẫn. Khi cắm phích vào ổ, điện trong căn phòng bị chập nên bị tắt. Huy liền lấy con dao tự đâm hai nhát vào bụng mình. Gã bò lết lên giường nằm cạnh chị L và chìm vào cơn “kiệt sức”.
Trước khi tự vẫn, Huy kịp viết một bức thư “khóc lóc” về việc bị ngăn cấm trong tình yêu, mong muốn gia đình đưa tang chung và được chôn cất cùng nhau.
Đến trưa hôm sau, Huy tỉnh dậy, biết mình “chẳng thể chết được”, gã chạy xuống lễ tân kêu cứu.
Sự lệch lạc trong suy nghĩ, sự cuồng dại khi ngộ nhận về tình yêu, sự tàn nhẫn khi đưa ra cách giải quyết mâu thuẫn đã biến Huy thành kẻ giết người. Sau này với tội ác của mình, Huy bị Tòa kết án tù chung thân. Những năm tháng dài đằng đẵng, chẳng có ngày về ấy, Huy sẽ phải chịu sự dày vò, cảm giác tội lỗi về cái chết đầy tức tưởi của chị L.