Ngày 9/6, Mạng lưới Vì trẻ em ung thư tổ chức lễ ra mắt cuốn sách song ngữ Việt-Anh “Em ước mong sao” (I wish) của các tác giả nhí vô cùng đặc biệt. Đó là những em nhỏ đang đối diện với căn bệnh ung thư hoặc có cha/mẹ mắc phải căn bệnh này.
Những câu chuyện được chị Hoàng Thị Diệu Thuần, người sáng lập Mạng lưới Vì trẻ em ung thư ghi chép lại trong suốt quá trình hoạt động tình nguyện từ năm 2016. Bản thân chị cũng từng là bệnh nhân phải điều trị ung thư máu tại Viện Huyết học và Truyền máu trung ương từ khi 17 tuổi.
[Phó Chủ tịch nước thăm các bệnh nhi đang điều trị ung thư]
Thông qua các hoạt động của Mạng lưới Vì trẻ em ung thư, Diệu Thuần đã có nhiều cơ hội được quan sát, trò chuyện, lắng nghe những tâm sự và câu chuyện của các bạn nhỏ. Sau khi nhận được sự đồng ý của các em và gia đình, Diệu Thuần và Mạng lưới Vì trẻ em ung thư quyết định thực hiện cuốn sách này.
Đây là món quà nhỏ dành cho những nỗ lực lớn của các em trên hành trình đối diện với bệnh tật. Đã có nhiều em khỏi bệnh và đi học trở lại, có nhiều em vẫn tiếp tục nỗ lực điều trị, nhưng tất cả các em đều có chung một ước mơ tươi đẹp: Được khỏe mạnh, trở về nhà bên gia đình và được đi học như những đứa trẻ khác.
Độc giả sẽ rưng rưng xúc động trước những dòng tâm sự của các bệnh nhi hoặc các em học sinh có bố mẹ mắc ung thư nhưng vẫn kiên cường vươn lên trong học tập. Các em có những câu chuyện, những cảm xúc của riêng mình với ông bà, bố mẹ, anh chị em, bác sỹ, hoặc người bạn thân nhất. Tất cả đều tràn đầy nét ngây thơ, nhiều tình yêu thương và cả lòng biết ơn. Từ những tình cảm thân thương đó, các em bày tỏ những ước mơ tươi đẹp.
Lễ ra mắt sách diễn ra lúc 19h30, ngày 9/6 tại Biblio Book Café, 79 Ngụy Như Kon Tum, Nhân Chính, Thanh Xuân, Hà Nội. Toàn bộ chi phí bán sách sẽ được dùng để ủng hộ các bệnh nhân ung thư./.
Một số trích đoạn trong sách: “Đối với em, ung thư giống như một cơn giông bão kéo dài trong cơ thể của em. Mỗi lần truyền thuốc mệt hoặc phải vào phòng cấp cứu, tâm hồn em như có những đợt sấm sét và gió lốc đáng sợ. Nó làm em trở nên yếu đuối và buồn bã. Giá như cơn giông bão này có thể bớt hung dữ hơn và trở thành một cơn mưa nhỏ thôi thì tốt biết bao. Đến lúc đó, cơ thể của em sẽ được tươi mát và nhẹ nhàng. Tâm hồn của em lúc đó sẽ giống một khu vườn mùa xuân bình yên với nhiều hoa nở và tiếng chim hót líu lo.” (Trần Thị Bảo Y) “Đã có lúc em tưởng tượng ung thư đang chạy nhảy trong người em, giống như một con báo đen đang chạy hết tốc lực để săn mồi. Khi em truyền thuốc, cảm giác đó rất rõ ràng. Em tưởng tượng như đang bị móng vuốt của con báo đen cào vào bụng, vào chân. Em bị đau nhức và nóng bừng cả người. Lúc đó em đã ước trong người mình sẽ xuất hiện một con hổ khổng lồ, to khỏe, dũng mãnh. Nó chỉ cần gầm lên một tiếng thôi, con báo sẽ co giò bỏ chạy mất hút.” (Nhật Phúc) “Những cơn đau dày vò thân xác gầy nhom, ốm yếu của bố ám ảnh trong tâm trí em mọi lúc. Em thương bố lắm, nhưng đã không biết làm gì hơn ngoài khóc thầm theo từng cơn đau của bố. Mất bố là mất đi trụ cột của gia đình, là một tổn thất nặng nề đối với mẹ con chúng em. Vậy mà, khi nỗi đau mất bố của em chưa nguôi ngoai, căn bệnh ung thư quái ác lại một lần nữa tìm đến mẹ của em.” (Phạm Hoàng Mai S) “Càng lớn dần lên, em càng thấy tội nghiệp anh trai của em. Đôi lúc em thấy có lỗi với anh. Cả nhà vì muốn tiết kiệm tiền cho em đi viện mà anh phải chịu thiệt thòi. Em biết anh ấy rất muốn được tổ chức sinh nhật, nhưng anh biết nhà mình nghèo nên không bao giờ đòi hỏi mẹ. Em ước mong một ngày nào đó bố mẹ em có nhiều tiền. Lúc đó anh trai của em sẽ được tổ chức sinh nhật giống như em. Lúc đó chắc chắn anh ấy sẽ rất vui.” (Đào Duy Kh.) |